Quý Tắc Thanh chui trong chăn, mở to đôi mắt, lặng lẽ nghe tiếng hô hấp đều đặn của Tạ Khinh Phùng.
Tạ Khinh Phùng ngồi bên mép giường, hầu kết và vành tai còn vương chút ẩm ướt, hơi ngứa. Cảm giác ấm áp nơi môi lưỡi lướt qua cổ vẫn chưa tan biến, hắn liếc mắt nhìn về phía “tội phạm” trong chăn, ánh mắt nặng nề, nghiến răng: “Lại đây.”
Vừa dứt lời, hắn túm lấy mép chăn kéo người kia lại. Nhưng Quý Tắc Thanh trở mình, lăn thẳng ra bên ngoài, động tác linh hoạt như cá trạch.
Tạ Khinh Phùng cau mày, kéo lấy mắt cá chân y, kéo người trở lại. Ai ngờ tiểu tử kia chẳng hề sợ hãi, ngược lại còn lý lẽ hùng hồn: “Sư huynh, ngươi không cần bị ta nói trúng liền thẹn quá hóa giận. Ta cũng không có oan uổng ngươi nha.”
Y ngừng một chút, khẽ cười, giọng nói đầy ý vị trêu chọc: “Chỉ là vì sư huynh quá thích ta thôi. Nam nhân mà, có chút phản ứng trước sắc đẹp cũng là chuyện thường tình, ta hoàn toàn có thể hiểu được.”
Tạ Khinh Phùng: “…”
Y chỉ học theo người ta chút kỹ xảo trêu chọc cắn vành tai, liếm hầu kết vậy mà phản ứng lại lớn đến thế. Quý Tắc Thanh càng nghĩ càng tin chắc: vận mệnh đã định, lòng người đã nắm. Chút phản ứng đó chẳng khác nào một dạng khẳng định ngầm y biết mình đã chiếm được tâm tư của Tạ Khinh Phùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play