Tạ Khinh Phùng nhìn vẻ nghiêm túc trong mắt Quý Tắc Thanh, trong lòng chợt dâng lên một loại dự cảm không rõ ràng.
Hắn đứng bên mép thảm da thú, khựng lại trong chốc lát. Cuối cùng vẫn nghe lời đối phương, chậm rãi cởi bỏ y phục. Thế nhưng, đến giữa chừng, tay hắn bỗng dừng lại.
Tạ Khinh Phùng cúi người, bước đến gần người đang quỳ giữa tấm thảm mềm mại, khóe môi cong nhẹ: “Không bằng… để ngươi giúp sư huynh cởi tiếp đi?”
Quý Tắc Thanh ngẩng đầu liếc nhìn hắn, thần sắc tựa hồ không quá hài lòng, nhưng cuối cùng vẫn không phản bác. Y kéo tay áo Tạ Khinh Phùng, nhẹ nhàng ấn người kia ngồi xuống thảm: “Vậy thì ngồi xuống trước đã.”
Một tay y còn thương tích, hành động có phần bất tiện. Tạ Khinh Phùng thấy vậy cũng có chút xót xa, nhưng nghĩ đến điều gì đó, rối rắm trong chốc lát rồi vẫn không từ chối.
Quần áo từng lớp bị cởi bỏ trước là đai lưng, sau đó là áo ngoài. Đến khi bên trong lớp áo trượt ra một vật nhỏ trắng tinh, được thêu hình bạch long bằng chỉ bạc, ẩn hiện bên trong là túi thơm bằng vân ngọc thanh nhã, Quý Tắc Thanh bất giác dừng tay.
Y cầm lấy túi thơm, khẽ ngẩn người: “Đây là cái ta đã tặng ngươi… Hóa ra ngươi vẫn luôn mang bên người.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play