“Ngươi có phải đang suy nghĩ quá đẹp rồi không?” Tạ Khinh Phùng cười nhạt, giọng điệu như đang kể một chuyện nhàm chán trong bữa cơm thường nhật “Ở Tàng Kính Cung chúng ta, chết... là hình phạt nhẹ nhất.”
Hắn hơi cúi người, ánh mắt phủ lên một lớp trầm tối: “Không nghe lệnh, nhẹ thì bị luyện thành rối gỗ suốt đời chịu người sai khiến, nặng thì bị quăng vào Thiên Hố làm bạn với trùng xà kịch độc. Còn nếu may mắn hơn… sẽ được ban cho một suất đến Vạn Quỷ Quật, nơi hồn phách bị luyện hỏa thiêu đốt đời đời kiếp kiếp, vĩnh viễn không được siêu sinh.”
Tiết Dật Thanh sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, lùi lại hai bước theo bản năng, môi run lẩy bẩy. Nhưng sau hồi lâu lặng thinh, hắn ta vẫn kiên cường thẳng lưng, ánh mắt sáng rực không chịu khuất phục.
“Nếu ngươi định từ miệng chúng ta moi tin tức, hoặc muốn ép chúng ta phản bội chính đạo… thì thôi đi, đến chết cũng không thể!” Hắn ta cất cao giọng, từng chữ một như đóng đinh “Dù có phải chịu đủ loại cực hình, Tiết Dật Thanh ta cũng tuyệt không cúi đầu!”
Ba năm đã trôi qua, mà cái tên Tiết Dật Thanh này vẫn chẳng có chút tiến bộ nào. Một con hổ què, mà cứ tưởng mình là rồng ẩn dưới nước. Tạ Khinh Phùng thầm cười trong bụng, nói thẳng không kiêng dè: “Ngươi nghĩ nhiều rồi. Ta dù có muốn tra tin tức, cũng sẽ không lãng phí thời gian với hai cái vô danh tiểu tốt các ngươi.”
Lời chế giễu khiến Khúc Tân Mi không khỏi cau mày, phản bác: “Nếu đã biết chúng ta chẳng có giá trị gì, thì cần gì hao công tốn sức bắt về đây? Không bằng buông tha cho chúng ta rời đi!”
Tạ Khinh Phùng không muốn tranh cãi, chỉ nhàn nhạt đổi chủ đề: “Ta chỉ hy vọng các ngươi có thể nhận rõ chân tướng, giữ lại một tia cơ hội cho Thất Huyền Tông. Những lời ta đã nói hôm trước, các ngươi có nghiêm túc suy nghĩ qua chưa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play