Hắn dừng lại một chút rồi mỉm cười: “Hơn nữa, giữ họ lại chẳng khác gì cứu họ một mạng. Ta thấy họ ở trong đại lao cũng khá là vui vẻ đấy.”
Quý Tắc Thanh lại hỏi: “Vậy ngươi cần gì phải tốn công bắt họ về đây? Chẳng lẽ trong lòng vẫn còn lưu luyến tình cũ, muốn giữ mạng cho họ?”
Tạ Khinh Phùng nhướng mày, như thể nghe chuyện cười: “Sao có thể? Ngươi lại đem ta nghĩ tốt quá rồi.”
“Ta bắt họ về, chỉ là muốn lợi dụng tình cũ, xúi giục họ giúp ta tìm ra kẻ đứng sau năm đó hãm hại chúng ta. Tuy là bạn cũ, nhưng ta cũng không nhân từ đến mức vì họ mà hao tổn tâm lực chỉ để giữ mạng cho họ.”
“Cuối cùng thì bọn họ cũng chỉ là con cờ có khác với những con cờ khác một chút, chỉ vì gần gũi hơn mà thôi.”
Những lời hắn nói ra, không chút cảm xúc, như lẽ đương nhiên.
Quý Tắc Thanh nghe xong, không rõ trong lòng nghĩ gì, chỉ thấy hàng lông mi chậm rãi cụp xuống, che đi ánh nhìn trong đáy mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT