“Ngươi đã lừa chúng ta thì thôi đi, nhưng Quý huynh vốn đơn thuần, tin ngươi như thế, vậy mà Tạ Khinh Phùng, ngươi không có chút lương tâm!”
Tiết Dật Thanh trong lòng đầy căm phẫn. Tình nghĩa bằng hữu, sống chết có nhau, chẳng buồn quan tâm trước mặt có phải ma đầu hay không, lại trực tiếp mắng thẳng ra.
Tạ Khinh Phùng lặng lẽ nghe, trong lòng cũng hơi chột dạ. Bên cạnh hắn, Quý Tắc Thanh đeo mặt nạ quỷ cũng đứng ngồi không yên.
Chờ Tiết Dật Thanh mắng xong, Tạ Khinh Phùng mới nói một cách mơ hồ: “Quý Tắc Thanh quả thật quá đơn thuần, sau này phải để ý nhiều hơn.”
Hắn siết nhẹ hai tay trên tay vịn xe lăn, khóe môi nhếch lên một nụ cười mơ hồ, rồi dứt khoát nói thẳng: “Đúng là ta đã lừa các ngươi. Nhưng ta không phải loại người hung ác máu lạnh. So với việc trà trộn vào Tàng Kính Cung để trộm đạo hạt sen, so với kẻ mượn danh Tàng Kính Cung làm loạn, tấn công các sơn môn, sát hại Chấp Sự trưởng lão, còn dẫn cả ma vật vào Tiên Thủ Hội… thì những việc ta làm có lẽ còn đáng được cảm thông hơn.”
Khúc Tân Mi không ngờ hắn còn liệt kê từng tội trạng, trợn mắt lớn nói: “Ngươi còn dám chối à?!”
Tạ Khinh Phùng đáp: “Không phải ta làm, vậy sao phải nhận?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT