Tạ Khinh Phùng không hiểu nguyên do, hỏi: “Giết người nào?”
Quý Tắc Thanh không muốn giải thích, đáp: “Bổn tọa không thích liền giết, là ngươi nói bổn tọa muốn làm gì thì làm, hà tất phải hỏi nhiều?”
Nói rồi, Quý Tắc Thanh vung kiếm, phất tay áo bỏ đi, để lại Tạ Khinh Phùng một mình trong tẩm điện. Hắn đoán không ra giữa đêm khuya Quý Tắc Thanh sẽ ra ngoài để giết ai. Đang định ra cửa nhìn xem thì mới vừa chạm tay vào cửa lớn tẩm điện, bỗng cảm giác một luồng linh khí bá đạo dữ dội bùng nổ, đẩy hắn lùi lại mấy bước.
Quý Tắc Thanh dùng thuật để bao trùm toàn bộ tẩm điện, tạo thành một vòng vây chặt chẽ như lồng chim, như xiềng xích trói buộc con rồng hung ác.
Tạ Khinh Phùng càng thêm nghi ngờ. Hắn tinh thần mạnh mẽ, nhưng thể xác yếu ớt, nếu ở trong vòng vây này, tuyệt đối không thể thoát ra khỏi tẩm điện. Hắn trầm tư một lúc rồi nghĩ đến khóa hồn chưa lấy được, quyết định lợi dụng thời cơ này tìm kiếm vật đó.
Hắn đi đến góc tẩm điện, mở ra một cánh cửa bí mật. Phía sau cánh cửa này chính là nơi hắn xuyên qua thời không đến. Không ai biết điều này, và chiếc khóa hồn được giấu trong hang động. Lúc trước hắn đã đặt ra một đạo thần hồn cấm chế, nếu không phải là Tạ Khinh Phùng thì không thể dích thân phá giải. Vì thế, dù hắn không ở Tàng Kính Cung, sẽ không lo bị người khác đoạt mất.
Tuy nhiên, khi hắn mới động thủ mở cửa, đã phát hiện có điều bất thường. Ngẩng đầu lên, hắn thấy một chiếc khóa bạc cực lớn treo trên cửa bí mật, phát ra ánh sáng linh quang rực rỡ, cực kỳ bá đạo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT