Quý Tắc Thanh thấp giọng nói, ánh mắt đầy nghi hoặc: “Làm sao lại có chuyện trùng hợp đến vậy?”
Vết thương kia giống hệt dấu chưởng của Tạ Khinh Phùng, lại được phơi bày trắng trợn trước mắt bao người, như thể sợ người khác không nhìn thấy.
Tạ Khinh Phùng trong lòng dâng lên một tia cảnh giác, hơi nheo mắt, rồi nhẹ giọng nói: “Rút trước đã.” Hắn nắm lấy cổ tay Quý Tắc Thanh, dẫn người lùi về sau từng bước.
Nào ngờ vừa lui chưa được mấy bước, Chấp Sự trưởng lão như có linh cảm, ánh mắt sắc bén như chim ưng lập tức phóng về phía bọn họ đang ẩn thân: “Ai ở đó?!”
Dù đối phương có phải thủ lĩnh áo đen hay không, lúc này cũng không thể bại lộ thân phận, rút dây động rừng là đại kỵ.
Tạ Khinh Phùng sắc mặt trầm xuống, nhanh chóng kéo Quý Tắc Thanh xoay người bỏ chạy: “Đi!”
“Dám chạy dưới tay ta? Nằm mơ!” Chấp Sự trưởng lão quát lạnh một tiếng, quay đầu dặn dò đám đệ tử giữ nguyên vị trí, còn bản thân thì như mũi tên rời cung, đuổi sát phía sau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT