Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Tiên hiệp, Huyền huyễn, Ngược luyến, Cường cường, Ân oán giang hồ, 1v1
Tên truyện: Bậc thầy múa rối
Tác giả: Tiện Phàm
Nguồn: Trường Bội
Tình trạng truyện: Hoàn thành (130 chương)
Tình trạng edit: Đang lết.
Trans: Siugou✨
Beta: Cú.
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , HE , Tình cảm , Tiên hiệp , Huyền huyễn , Ngược luyến , Cường cường , Giang hồ ân oán , 1v1
Giới thiệu
Trì lão tổ ngủ sâu trong quan tài gỗ suốt trăm năm, chưa bao giờ thấy ai không biết sống chết đến vậy. Vị tông chủ trẻ tuổi tuấn tú kia mỉm cười với hắn, vỗ chiếc quạt gấp rồi hỏi:
"Cô nương, chẳng hay đã lập gia đình hay chưa?"
Lão tổ Trì khẽ hé mở đôi môi mỏng: "Cút."
-
Tề Thịnh là người đứng đầu kiếm tông, tướng mạo tuấn tú, phong độ uy nghiêm, ngặt nỗi si mê nghiên cứu kiếm thuật nên chẳng biết hồng trần là gì.
Chưa từng ngờ đến một ngày phiêu du khắp chốn, một thoáng kinh hồng, từ đó nửa đời lạc lối, cô nương áo đỏ kia tựa như tiên nữ trong mộng của y.
Tề tông chủ dốc hết sức lực theo đuổi, mặc dù cô nương luôn lạnh nhạt, ánh mắt nhìn y cũng rất kỳ lạ nhưng y hoàn toàn không để ý.
-
Sau này, nương tử hoá thành tướng công, Tề Thịnh bỏ chạy.
--Bị bắt lại.
Trì Châu Độ xấu xa chọn một con rối rách rưới xấu xí nhất nhét linh hồn chỉ còn lại hơi tàn của Tề Thịnh vào đó, cười khẽ hỏi: "Cảm thấy thế nào, còn chạy nữa không?"
"Con mẹ nhà ngươi." Tề Thịnh cử động cánh tay, nghiến răng nói: "Trì Châu Độ, ngươi có bản lĩnh thì thả ta ra."
Trì Châu Độ nắm lấy hắn trong lòng bàn tay ngắm nghía, nghe vậy thì động tác chợt khựng lại, trên khuôn mặt đẹp đẽ lạnh lùng kia hiện lên chút không vui, sau đó phá hủy con rối hoàn hảo nhất của mình ngay trước mặt y.
Tề Thịnh ngẩn người nhìn nữ tử áo đỏ vỡ vụn ngay trước mắt, sau đó có hắn bưng y lên trước mặt.
"Tề Thịnh, từ đầu đến cuối đều là ta." Trong mắt Trì Châu Độ ẩn giấu nỗi bi thương và cố chấp, thấp giọng hỏi: "Vì sao ngươi chỉ nhìn thấy nó?"
Hai người im lặng thật lâu, một giọt lệ lóng lánh rơi lên gò má của búp bê vải.
Đột nhiên, búp bê nhỏ giơ tay lên, nhẹ nhàng vuốt lên mặt Trì Châu Độ: "...Ta biết là ngươi."
"Đừng khóc nữa, sau này chỉ có ngươi thôi."
Giọng hắn có hơi kỳ quặc.