Đêm thu tĩnh lặng, chẳng nghe tiếng sâu kêu, chỉ có tiếng gió vù vù thổi lay khung cửa sổ vang lên không ngớt.
Âm thanh ấy vang vọng bên tai, mang theo một thứ trống rỗng vô hình, khiến người ta không hiểu sao lại cảm thấy ngột ngạt. Mà trước mắt Hứa phu nhân lại có một cái bóng đen cao lớn, rõ ràng trong phòng không gian rộng rãi, lúc này lại thấy như chật hẹp, khiến nàng thở không thông.
Minh Chiêu Đế đứng sau bình phong, không nhận được hồi đáp của nàng, liền đứng yên bất động.
Hai người chìm trong trầm mặc nơi gian phòng lờ mờ ánh sáng. Sau một hồi lâu, Minh Chiêu Đế nhịn không được lại hỏi:
“Doanh Nhi, trẫm có thể qua đó không? Nàng cũng nên cho trẫm một cơ hội để giải thích chuyện năm xưa.”
Đêm trung thu ấy, thời gian hai người ở bên nhau vốn đã chẳng được bao nhiêu, chỉ riêng việc giằng co khi nhận mặt đã hao tổn không ít, đến cuối cùng ngay cả một tiếng nhận thân cũng chẳng có được.
Minh Chiêu Đế biết nàng oán hận mình, cũng biết chuyện năm đó hắn mạo nhận người khác để kết thân với nàng là vô cùng đáng giận. Đổi lại là hắn, trong lòng cũng sẽ hận. Thế nhưng hắn vẫn hèn hạ mà cầu mong một cơ hội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT