Dần dần trời từ sáng chuyển thành tối, một ngày qua đi, kỳ cảnh lại xảy ra trên núi, thấp thoáng những ngọn đèn pha loang loáng, vẫn có người nhân lúc tối trời ít người tìm kiếm.
Từ Thừa Quý ở hiện trường tới ba tiếng rồi, thi thoảng báo tin cho Bác Hai Từ Trung Nguyên, đúng là có người tới tìm kho báu, buổi sáng còn có người nhặt được đồ bỏ sót, đúng là có nhiều người làm nghề đồ cổ tới đây tìm kiếm, bọn họ thảo luận giá cả ấn giám Hán đại tướng quân ... Vũng nước này đã đục lắm rồi, người tìm kiếm, người mua bán, chẳng ai rõ nguồn tin đâu ra, người nọ nói người kia.
Khi trời tối hẳn có một cấp dưới chạy ra nhỏ giọng báo với Từ Thừa Quý: "Anh Từ, tôi thấy có chiếc xe đang vận chuyển hũ tro cốt, đang chất lên xe.”
“Cái gì?” Từ Thừa Quý giật nảy mình, bảo người kia lặp lại lần nữa, sau đó theo phương hướng người đó chỉ mà vào nghĩa trang, quả nhiên có một chiếc xe tang lễ đang nhân lúc đêm tối vận chuyển hũ tro cốt, bảy tám người vận chuyển, có cả quản lý nghĩa trang chỉ huy.
Cảnh tượng này làm Từ Thừa Quý sợ hãi, Bác Hai đã xác định khoản tiền kia giấu trong hũ tro cốt, mà đúng thời điểm mẫn cảm đó lại có người vận chuyển đi lượng lớn, quả nhiên là không ít người biết chuyện, hắn vội báo cáo về nhà.
“Chính là nơi này.”
Khi Từ Trung Nguyên từ trên xe nhảy xuống, mùi thối xộc tới làm ông ta ngạt thở, thối tới mức làm người toa chóng mặt, mãi mới điều chỉnh lại được không tới mức thất thố, nhìn bốn xung quanh hỏi: "Nơi này là đâu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play