Cái này ở trong chăn mới biết chăn có rận, Soái Lãng xua tay ngay: “Nhân vật linh hồn gì chứ, cô hiểu lầm rồi đấy, chẳng qua bọn vương bát đản ấy thấy đi theo tôi kiếm được tiền nên không dám không nghe lời thôi chứ chả phải sùng bái khâm phục gì tôi đâu. Nếu bọn chúng mà có cách làm ăn tốt hơn à, đảm bảo phủi mông đi ngay không thèm chào một câu.”
Trâu Hiểu Lộ bật cười: “Tôi có thể lý giải rằng quan hệ bạn bè của các anh cũng kiến lập trên cơ sở tiền bạc không?”
Soái Lãng thản nhiên thừa nhận: “Chứ còn gì nữa, chúng ta đang sống trong thời đại tinh thần nghèo nàn, tín ngưỡng thiếu hụt, giá trị và mục tiêu cuộc sống đều bị đong đo bằng kinh tế, chỉ còn lại tiền chứ sao. Thế Trâu mỹ nữ có theo đuổi tinh thần cao hơn à?”
“....” Trâu Hiểu Lộ nghẹn lời, chẳng ngờ Soái Lãng không cần phải dùng tới những lời tục tĩu cũng khiến cô không nói được gì, chỉ cười che giấu xấu hổ.
Chuyến đi Trung Châu này của họ nói trắng ra cũng vì tiền thôi, liên quan gì tới cảnh giới tinh thần hay có cái gì cao xa. Nói chuyện vài câu Trâu Hiểu Lộ từ tư thế vịn vào lan can nhìn ra xa trở thành xoay người dựa vào lan can, Soái Lãng thì chưa từng nhúc nhích, nhưng đã dừng đoạn phim lại.
Trâu Hiểu Lộ xác nhận Soái Lãng không hề có ý châm biếm mỉa mai gì mình, đi thẳng vào chủ đề: “ Đúng thế, chúng ta ở điểm này có chỗ giống nhau, vậy không ngại giao lưu cái nhìn về chuyện này chứ? Nói thật là chúng tôi không hiểu mấy về Đoan Mộc Giới Bình, có điều chúng tôi lại khá hiểu những người vì tài sản của Đoan Mộc Giới Bình mà mò tới.”
“Có muốn thăm dò bài tẩy của tôi à?” Soái Lãng biết hai người này sắp hết kiên nhẫn rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT