Soái Lãng phải tặc lưỡi tán thưởng tên lừa đảo đó, trình độ bậc thầy là vậy đấy, hắn không cần nhiều trò, chỉ một trò diễn đi diễn lại thôi vẫn đánh đâu thắng đó. Chỉ là Soái Lãng không hiểu: “Với thủ pháp của Đoan Mộc Giới Bình, trừ bản thân hắn ra thì những người còn lại đều bị đá hết, vậy ý cô là Đoan Mộc Giới Bình và Lưu Nghĩa Minh liên thủ với nhau à? Ồ, tôi hiểu rồi, đây là nguyên nhân bọn họ kết thù với nhau ... Lưu Nghĩa Minh bị Đoan Mộc Giới Bình đá đít, hắn không đụng vào được tiền, cho nên mới thoát khỏi sự chế tài của pháp luật ... Chậc, không biết nên nói hắn may hay xui.”
“Anh thực sự rất nhạy bén đấy, vậy mà đã hiểu rồi.” Trâu Hiểu Lộ lại lần nữa chăm chú nhìn Soái Lãng ngạc nhiên: “Khi đó Lưu Nghĩa Minh chỉ là chân chạy vặt cho Đoan Mộc Giới Bình thôi, đi dụ dỗ người khác đầu tư chứ không đụng tới tiền, bị cảnh sát đương địa tạm giam mấy tháng, vợ hắn phải chạy chọt khắp nơi mới cứu hắn ra được. Lần đó chúng tôi tổn thất rất lớn, ba chi nhánh đầu tư hơn 200 triệu mất trắng, giám đốc chi nhánh Châu Hải nhảy lầu tự sát, chúng tôi phải thu hẹp nghiệp vụ cả ba chi nhánh đó, nói ra tổn thất không chỉ là 200 triệu đâu.”
“À, tên Lưu Nghĩa Minh này là quân tử mười năm báo thù không muộn, sau đó nằm gai nếm mật, tìm cơ hội dồn Đoan Mộc Giới Bình vào chỗ chết.” Soái Lãng bấy giờ mới vỡ lẽ, bảo sao Phượng Nghi Hiên lại phối hợp với Cố Thanh Trì gài bẫy Đoan Mộc Giới Bình như thế, nguyên do sâu xa ở đây.
“Đúng, kẻ này tâm tư rất sâu, sau khi ra khỏi trại giam mấy tháng, hắn tới tổng bộ Tinh Anh, đưa ra một điều kiện với tổng giám đốc của chúng tôi, muốn bán tư liệu về Đoan Mộc Giới Bình với giá 10 triệu. Nói kẻ này xuất thân phái Giang Tướng, đó là môn phái giang hồ tồn tại hàng trăm năm, chúng tôi thấy hoang đường, hơn nữa bản thân hắn là tên lừa đảo, chúng tôi tất nhiên là không tin ...”
“Không lâu sau đó hẳn chuyển tới công ty đầu tư mạo hiểm ở nước ngoài. Về sau chúng tôi mới biết, công ty này cũng bị Đoan Mộc Giới Bình lừa, Lưu Nghĩa Minh biết kẻ thao túng phía sau là ai, cho nên lấy thông tin làm vốn liếng thăng tiến. Sau đó nữa chúng tôi lờ mờ biết, hắn tìm thấy dư nghiệt của môn phái giang hồ kia, cùng bày kế dụ Đoan Mộc Giới Bình về Trung Châu ... Sau đó nữa thì anh biết rõ hơn tôi rồi.” Trâu Hiểu Lộ nói tới đó thì ngừng.
Soái Lãng rốt cuộc cũng xâu chuỗi được toàn bộ sự việc, Lưu Nghĩa Minh hẳn là tìm thấy đám Cố Thanh Trì và Khấu Trọng, hai bên liên hợp tổ chức hội bán đấu giá lừa Đoan Mộc Giới Bình. Không chỉ như thế, Lưu Nghĩa Minh còn toan tính sâu hơn nhiều, hắn liên hợp với Trần Kiện, kiếm cho Đoan Mộc Giới Bình một đối thủ, đó là con địa đầu xà Thượng Ngân Hà, để hai bên đánh nhau, bọn họ ở giữa trục lợi, kết quả như họ mong muốn, hai bên đều gục rồi. Trung Thiết cướp lấy nghiệp vụ của Thượng Ngân Hà, nhanh chóng lớn mạnh.
Đồng thời trong đầu Soái Lãng còn xẹt qua một mỹ nữ, thoạt nhìn như đại gia khuê tú, không kim được mà rùng mình một cái, tự lẩm bẩm: “Ân Phương Thuyên ... Xem ra chuyện đã chuẩn bị từ trước, tôi đã bảo mà Thượng Ngân Hà hình như đâu dính dáng gì tới chuyện này mà bị hại thảm như vậy. Té ra là bọn họ muốn mượn tay Thượng Ngân Hà xử Đoan Mộc Giới Bình, sau đó thông qua người gài sẵn bên cạnh Thượng Ngân Hà dồn luôn vào chỗ chết ...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT