Núi xanh xanh, nước mênh mông, men theo một mảnh rừng bia chi chít dựng theo sườn núi tìm đường mà lên sẽ thấy được toàn bộ khung cảnh khu vực này, nơi đây chính là khu nghĩa trang mới mở rộng của quốc mộ Bắc Mang, chính là Bắc Mang trong câu vè dân gian “sinh ở Tô Hàng, chết ở Bắc Mang”.
Hôm nay trời quang, nhưng vẫn lạnh căm căm, gió lùa bốn phía giống như tiếng gào thét lại như tiếng than khóc, còn may đây không phải là buổi tối, nếu không chẳng có ai dám ở lại. Hôm nay cũng không phải ngày cúng tế, thời tiết lại khắc nghiệt như thế nên chẳng ai đi thăm mộ, vậy mà trên đỉnh núi lại thấp thoáng bóng người, lại còn mơ hồ nghe thấy tiếng pháo nổ đì đùng truyền đi rất xa.
Người đốt pháo chính là Trình Quải, bánh pháo được buộc vào một cái gậy gỗ, tay hắn vươn ra rất dài mới châm lửa, một quả pháo không có mắt vẫn cứ bay về phía chân hắn, nổ đánh đùng làm hắn chửi bới xúi quẩy.
Vốn tới nơi này không cho phép đốt pháo, phải nói ngon nói ngọt mãi, rồi đút tiền cho quản lý mới có thể được vào, hơn nữa không được đốt dây pháo dài hơn 500 quả. Khói thuốc pháo chưa tan hết, Trình Quải đã ngồi bịch xuống bên mộ, cầm ngay chai rượu tu một ngụm.
Soái Lãng đang đốt tiền giấy cho một cước: “Rượu cho người chết uống, không phải cho mày uống.”
“Vậy mày gọi hắn ra uống vài ngụm cho tao xem.” Trình Quải nhét ngay tảng đá vào họng Soái Lãng.
Điền Viên và Bình Quả tới giúp đỡ ở bên cạnh phì cười, Soái Lãng cướp chai rượu đi, đội ngũ tang lễ này từ thôn Giới Hà huyện Loan Sơn dọc đường tới Trung Châu cãi vã không dứt, tổ chức cũng sai cái nọ nhầm cái kia liên hồi, công việc đáng lẽ chỉ một ngày là xong lại tốn những ba ngày, nhưng cuối cùng xem như cũng hoàn thành rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT