“Lần trước anh cố ý rời khỏi tổ chuyên án với lý do bị thương, ngay cả trình tự kết án cũng không tham gia, vốn tôi cho rằng anh thanh cao đức sáng. Nhưng mà nhìn vào những sự việc xảy ra thời gian qua, sao tôi có cảm giác anh có dụng tâm khác.” Lão Trình nửa đùa nửa thật nói, thành công nhưng chưa thu được thành quả, ông bị viện kiểm sát và đốc sát tra mấy ngày, mất mặt lớn.
Soái Thế Tài bình thản đáp: “Xử trưởng Trình, anh vì khao khát lập công và thắng lợi làm mê muội rồi, chúng ta đều biết Đoan Mộc Giới Bình có khuynh hướng chống đối xã hội, trả thù xã hội, anh cho rằng hắn có ngoan ngoãn khai ra vấn đề không? Bởi thế hắn phối hợp khai ra hành vi phạm tội của mình, anh không thấy có vấn đề à?”
Trịnh Quan Quần cau mày: “Có vấn đề gì? Đều là án cũ đã kết án, hắn chạy không thoát.”
“Hắn chẳng chuẩn bị chạy, hắn là tên lừa đảo ẩn mình rất sâu, lời khai cuối cùng của hắn không phải là nhận tội với pháp luật, mà là lời khẳng định với thành tựu huy hoàng cả đời của hắn.”
“Đường lối suy nghĩ của hắn khác người thường, hắn sẽ khiến cảnh sát có được niềm vui lớn, sau đó bị kẹt lại ở vấn đề quan trọng, sau đó ngồi cười chúng ta. Có điều tôi không ngờ tới hắn lại kết liễu bản thân vào lúc không có khả năng nhất, anh nghĩ xem tổng kết lại chúng ta chẳng thu được gì, lại thêm một mớ rắc rối.” Soái Thế Tài lắc đầu, kẻ đó tới chết vẫn là tên lừa đảo.
Trịnh Quan Quần ngớ ra, nhớ lại cuộc nói chuyện của Đoan Mộc Giới Bình và Soái Lãng, ai nghe cũng nghĩ hắn tỉnh ngộ rồi, hối hận rồi, kết quả không, hắn mượn đó thiết kế vụ lừa đảo tiếp theo.
Hai người đi vào trong vòng cảnh giới, Lão Soái nhìn sắc mặt Lão Trịnh không tốt, cẩn thận hỏi: “Xử trưởng Trình, các đồng chí khác trong tổ chuyên án vẫn ổn chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play