“Nào nào các anh em, còn cả mỹ nữ nữa ngồi xuống đi.” Dư Tội mời mọi người, lương thực mang theo không còn nhiều nữa, vài lon đồ uống để bên lửa hơ ấm, vót vài cái que nướng xúc xích, trong lúc chờ đợi ba nam nhân đã cởi giầy ra, bên trong ướt sũng rồi, Dư Tội giục Tiêu Mộng Kỳ: “Lãnh đạo, lạnh thành thế này vẫn muốn làm thục nữ à?”
Bỏ đi, không đóng giả nữa, Tiêu Mộng Kỳ cởi giày, Dư Tội cắm cái que treo lên phơi khô, Dư Tội hành hạ mọi người cả này nên rất biết điều chạy ngược chạy xuôi, đun hai ấm nước nóng, mời mọi người ngâm chân, sau đó không biết mở cửa chạy đi đâu mất.
Ba Dũng lè lưỡi, hắn ngồi xuống không đứng lên nổi: “Không nhìn ra đấy, thể lực của đội trưởng đáng sợ thật.”
Cẩu Thịnh Dương gật đầu, thể lực là một phần thôi, người có phải máy đâu, hắn thấy ý chí của đội trưởng mới đáng nói, cả đồng chí lâu năm quen khổ cực như hắn ngồi chỗ ấm áp thế này không muốn đi đâu nữa.
Lát sau Dư Tội quay về, không ngờ mang theo không ít đồ ăn, toàn món Tết, y bỏ tiền mua, vỗ về lòng quân: “Xin lỗi mọi người, về nhà tôi sẽ mời ăn ba ngày.”
“Thôi thôi, đội trưởng, mấy cân thịt lợn của anh đã khó tiêu hóa vậy rồi, tôi làm cảnh sát cũng đã lâu mà chưa bao giờ chịu khổ như thế.” Miệng Rộng than vãn.
Tiêu Mộng Kỳ không hiểu, ngày hôm nay cô nghe thấy từ thịt lợn mấy lần rồi, hỏi Cẩu Thịnh Dương mới vỡ lẽ: “Trước kia làm quân sư đầu chó, giờ làm đội trưởng thịt lợn à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play