“Thế chú biết bao nhiêu cảnh sát huy động tìm hắn không? Hơn 5000, biết 5000 người ăn uống hết bao nhiêu không, mấy chục con lợn một ngày, trời lạnh như thế, thịt lợn sao ngon bằng thịt cừu, nên lãnh đạo phái chúng tôi tới mua cừu, đưa tới thôn Vũ Lâm sẽ trả bằng tiền mặt... Không chỉ cừu, nào củ cải, sơn dược, cải thảo bị mua hết sạch, mấy nghìn người ăn... Dựng 50 cái bếp lớn này này, nồi to lắm, loại luộc được cả trâu ấy...” Dư Tội giơ tay minh họa, y tới huyện Ô Long một lần tham dự hôn lễ của Trương Mãnh, cái nồi ở Thiên Hạ Đệ Nhất Oa làm y ấn tượng rất sâu, miêu tả ra càng như thật.
Tiêu Mộng Kỳ vừa tới gần thì nghe thấy mấy lời này loạng choạng, hỏng rồi, hỏng rồi, tên này lại gây họa rồi, vội vàng bước nhanh hơn.
Đúng là hỏng thật, nhu cầu lớn như thế, ông già mắt sáng lên, Tiêu Mộng Kỳ định lên tiếng, Dư Tội trừng mắt trấn áp, cô tức lắm nhưng tạm thời án binh bất động.
Ông già xoa tay vào nhau liên hồi: “Bán, bán... Bán hết.”
Dư Tội lại nhìn quanh rồi chép miệng: “Cơ mà tuyết dày thế này chắc không đi được đâu nhỉ? Có lẽ tôi tìm chỗ khác gần hơn mua vậy.”
“Đi được, đi được chứ...” Ông già cuống lên, chỉ sợ khách hàng lớn chạy mất: “Chỉ là...”
“À, hiểu hiểu.” Dư Tội rút ví, cố tình khoe xấp tiền dầy, rút một xấp, đếm đếm đưa ông già: “Lộ phí, coi như tiền đặt cọc, 1500, nếu ông thấy giá không hợp lý, cứ việc dắt cừu về, số tiền này cho luôn. Đi một chuyến có 1500 đồng, chả lỗ, đúng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT