12 giờ 15 phút, bãi Long Tích bên đường cấp hai.
Dư Tội dừng lại, nhìn mảnh đất rộng rãi kép giữa hai ngọn núi, đi suốt ba tiếng mới được 11 km.
“Mọi người nghỉ đi.”
Tình hình không lạc quan, ai cũng mệt lả, nhất là Tiêu Mộng Kỳ chỉ quen làm việc văn phòng, mặt đỏ bừng, tóc tai tán loạn, ống quần ướt sũng, lúc này bất chấp hình tượng ngồi xuống mặt đất tuyết thở đốc, miệng khô ran, nhìn Cẩu Thịnh Dương và Ba Dũng vơ tuyết nhét vào mồm, không sao học theo được.
“Này.” Một lon Red Bull đưa tới, Tiêu Mộng Kỳ dùng ánh mắt cám ơn, Dư Tội như không nhìn thấy, phân chia mỗi người một lon Red Bull, hai cái xúc xích, cô cứ thế dùng răng xé ra ăn, chưa bao giờ ăn ngon như vậy.
Mùng 2 là ngày đi thăm người thân bạn bè, cho dù tuyết lớn cũng không ngăn được, xe ba bánh, xe trâu, xe bốn bánh, đi bộ cũng có, bốn người không hề gây chú ý, hai ngày qua thấy quá nhiều cảnh sát.
Có cái máy cày chạy oành oạch qua, kéo theo làn khói dài, Tiêu Mộng Kỳ nhíu mày, tình hình thế này tìm kiếm chắc chắn phức tạp hơn gấp bội, hôm qua tất cả ở nhà ăn uống đáng lẽ là thời cơ tốt nhất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play