Ánh mắt sắc bén của Uông Thận Tu nhận ra bà chủ vừa mới thoa thêm son môi, Uông Thận Tu đưa thêm định nghĩa, mắt kẻ cầu kỳ, tóc búi cao, bề ngoài mỹ lệ không phải chỉ để chiều lòng khách, cũng là loại thể hiện nội tâm.
Lại lần nữa bốn mắt chạm nhau, Uông Thận Tu ngồi bên cửa sổ đáp lại bằng nụ cười ưu nhã, bà chủ tựa hồ có chút thẹn thùng, không dám nhìn thẳng vào mắt soái ca.
Lúc này phục vụ bê nồi lẩu lên, bày biện chén bát, bà chủ cũng tới giúp, mang theo trà mới pha, đem cốc nước chưa uống một ngụm thành cốc mới, đến phục vụ cũng phát hiện ra, đây là trà của ông chủ, xanh biếc, bập bềnh lá non, Long Tỉnh hảo hạng.
“Anh thong thả dùng.” Bà chủ cười khoe hàm răng trắng đều, phong tình vô hạn.
“Cám ơn.” Uông Thận Tu khẽ gật đầu, tư vị còn đậm hơn cả nước lẩu vài phần.
“Kế Tổ, đưa con đi học.” Bà chủ quay đầu xuống bếp gắt giọng gọi.
Lưu Kế Tổ đáp một tiếng chạy lên lầu, lát sau dẫn xuống đứa bé đeo cặp sách vừa đi vừa dụi mắt, vẻ mặt rất không muốn đi học.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play