5 tiếng sau, buổi chiều xế bóng, chiếc xe Audi láng cóng của Uông Thận Tu đỗ ở đường quốc lộ giữa lưng núi, dưới tán cây rậm rạp, cửa sổ xe hạ xuống, bên trong có tiếng Dư Tội: “Đã nhớ chưa?”
“Nhớ rồi, đừng tưởng có mỗi cậu là từng chơi chiêu này.” Uông Thận Tu ném tư liệu cho Dư Tội, cửu biệt trùng phùng mà không có thân thiết hay nhiệt tình, chỉ có đầy một bụng nghi vấn.
“Uông ca, chuyến này nhờ anh, bọn tôi không thể lộ diện...” Lý Dật Phong ở sau xe chen vào.
“Khoan đã, các cậu làm trò này không đúng, đây không phải trình tự phá án bình thường, nếu Lưu Kế Tổ có hiềm nghi, vì sao không trực tiếp thẩm vấn hắn, mà lại ra tay với vợ hắn?” Uông Thật Tu rất nghi ngờ mục đích đám dân quê ý thức pháp luật thấp kém này.
“Người anh em, nếu thẩm vấn ra thì vụ án này đã chẳng chìm mười mấy năm rồi.” Dư Tội thở dài.
“Nếu đã chìm mười mấy năm, thủ đoạn nhỏ của cậu có tác dụng không?”
“Chúng ta cứ đi thêm một bước là rút ngắn mục tiêu một bước.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play