Lưu Kế Tố há miệng không nói ra lời, Viên Lượng thì nghiêm túc hẳn, đột nhiên thấy người này có hiềm nghi rất lớn, ít nhất cũng không đơn giản như hắn khai.
Im lặng, Lưu Kế Tổ tìm kiếm từ để chối, xong Dư Tội đợi hắn định mở miệng chen vào: “Một chi tiết nữa, anh nói trốn dưới gầm cầu, không ai nhìn thấy, chỉ có dấu chân.”
Lưu Kế Tổ không biết chỗ này có vấn đề gì, cẩn thận đáp: “Đúng thế, tôi sợ quá nên trốn ở đó.”
“Vậy hôm sau thân thể anh co gì khác thường không, ví như là bị ngứa hay là sưng?”
“Không... Không có.”
“Nếu không có thì anh lại phạm phải một sai lầm lớn, với thời tiết nóng nực khi đó, dưới gầm cầu vừa cẩm thấp vừa có cỏ mọc rậm rạp, đừng nói anh ở đó mấy tiếng, anh ngồi đó nửa tiếng thôi đủ chết rồi, vậy mà anh ở đó tới nửa đêm không sao? Chẳng lẽ anh bách độc bất xâm, thân thích với muỗi?” Dư Tội lắc đầu liên hồi, nếu có người nói dối trước mặt y thì tốt nhất hãy nói thật kín kẽ.
Lưu Kế Tổ như bị bóp cổ họng, hắn đã nghĩ rất nhiều cái cớ, lúc này đều không thông nữa rồi ….
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT