Người ta đã biết điều đã hạ mình tới mức đó rồi, Thử Tiêu còn chưa bỏ qua, vặn vẹo: “Trước kia bán thì tính thế nào?”
Trương Tố Văn làm bộ tội nghiệp: “Em mới bán vài ngày thôi, anh tha cho em.”
“Láo, không thành thật à?” Thử Tiêu chỉ tay vào mặt đối phương, cái trò vờ đáng thương này làm sao qua mắt được hắn: “Bán quần áo ở chợ đều nói là chính hiệu, tin được không? Khắp phố bán rau đều nói là rau sạch, tin được không?”
“Không, không ạ...” Trương Tố Văn run rẩy đáp.
“Vậy lời mày vừa nói có tin được không?”
“Hình như không thể.”
Xem ra ở cơ sở lâu, kiến thức tăng trưởng không ít, chỉ vài câu làm Trương Tố Văn nhũn như chi chi, Thử Tiêu nâng tầm nghiêm trọng của vấn đề, chụp mũ cực to, nói bán đĩa đồi trụy cũng vô sỉ như mại dâm, truyền bá vật phẩm dâm uế, đầu độc thanh thiếu niên, tội không thể dung thứ, là đối tượng đả kích trọng điểm của xã hội hài hòa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play