Người được đưa đi một cái, nghi phạm lại thành thản nhiên, cùng lắm giam vài ngày là xong, tới nước này chỉ còn cách cảnh sát bảo sao nghe vậy.
Xe đi một lúc, nghi phạm thấy không đúng, trại giam đâu phải hướng này, càng đi càng không đúng, hình như là đang về nhà.
Xong rồi, bọn cảnh sát khốn kiếp, chẳng lẽ muốn tịch thu cả cái máy vi tính của mình hay sao? Khi Trương Tố Văn nhìn thấy cái ngõ quen thuộc, tức thì như uống thuốc kích thích, bộ dạng vốn đang rụt rụt rè rè, dần dần trở nên hung dữ.
Thử Tiêu xuống xe, Lý Dật Phong tới giúp đưa nghi phạm tới, Tiêu ca nghiêm túc nói: “Tiếp theo, chúng tôi chính thức xét nhà anh, đừng tưởng anh che giấu gì chúng tôi không biết.”
“Phàm là thứ ô uế sẽ tịch thu hết.” Lý Dật Phong kéo nghi phạm, với một cô bé thì hắn không ra tay được, chứ với loại này chẳng phải nể nang quái gì hết.
Trương Tố Văn tích tắc như biến thành con người khác hẳn, sống chết không chịu xuống xe, kệ cho lôi kéo thế nào cũng không ăn thua, vừa kéo xuống hắn mang còng chạy ngay. Thử Tiêu quát tháo đuổi theo, nhưng người toàn mỡ đuổi vài bước đã thở, may nhờ Lý Dật Phong nhanh chân đuổi kịp, đá ngã lăn quay rồi xách về.
“Tôi không về, tôi không về... Các người bắt nạt người khác quá lắm... Có gan thì tháo còng ra, lão tử liều mạng với các người.” Tuy đã bị khống chế, Trương Tố Văn vẫn liên tục vùng vẫy quẫy đạp dữ dội, bộ dạng như kẻ điên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT