Ài, Dư Tội chỉ còn biết thở dài, toàn là anh em thân thiết, nên có uy cũng chẳng đem ra dùng được, nghiêm một chút thì bị tham vãn chỉ trích, mềm mỏng một chút thì bị leo lên đầu lên cổ, tìm điểm cân bằng không đơn giản, xem ra làm lãnh đạo cũng phải có chút bản lĩnh.
Lý Dật Phong chạy sang chiến tuyến địch, hai tên còn lại chỉ biết ăn với cười ngốc nghếch, còn lại Đổng Thiều Quân là không tham gia đám nhốn nháo kia, lấy cớ hết rượu, Dư Tội đuổi Lý Dật Phong đi mua thêm, thế là thiên hạ thanh tịnh.
Lúc này Đổng Thiều Quân xem tư liệu Lý Dật Phong thu thập được, đó là một cái máy quay mini, đưa cho Dư Tội xem: “Nhìn này, đều ở thành phố.”
“Đúng rồi, Cẩu thiếu gia nói, có tiền phải cải thiện sinh hoạt lẫn sinh lý, cho nên thằng trộm trâu phát đạt rồi khẳng định tới thành phố mua nhà.” Lý Ngốc lặp lại lời Lý Dật Phong: “Có khi nuôi cả vợ bé trong đó.”
Trương Mãnh uống tới mặt đỏ rực, vỗ đùi cười khành khạch: “A, nghe có lý, Dật Phong cuối cùng có một lần không dùng nửa dưới suy nghĩ, chỉ là suy nghĩ một cái là nghĩ tới nửa dưới.”
Mọi người ăn no bảy tám phần rồi, Tôn Nghệ nhìn sắc trời bên ngoài, đêm khuya mà còn sáng hơn ban ngày, đó là do tuyết bao phủ khắp nơi phản chiếu ánh đèn, lẩm bẩm, không biết thời tiết này kéo dài tới bao giờ.
Dư Tội mặt cũng rầu rĩ, cứ như ông trời cố tình vậy, vụ án đã đủ phức tạp rồi, đến chuyện thời tiết cũng gây khó dễ cho họ: “Thôi thì chúng ta nhân cơ hội nghỉ ngơi đi... Thiều Quân anh liên hệ với cục công an huyện và đội hình cảnh địa phương, tìm hiểu xem họ có biết mấy cái biệt danh kia không? Theo như Tịch Cải Cách nói, dân gian giao dịch gia súc mỗi tháng 3 lần vào mùng 8, 18 và 28, hôm nay 15, à 16 rồi, vậy còn hai ngày nữa là tới rồi, chúng ta thử vận may xem...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play