Rầm! Rầm! Rầm!
Một hồi đập cửa như sấm rền vang, trong gian phòng thuộc nhà chiêu đãi huyện Trần Xuyên, Lý Dật Phong đặt chén rượu xuống ra mở cửa, oa, giật cả mình.
Ba người tuyết nhìn không ra mặt mũi mang theo hơi lạnh khủng khiếp tranh nhau kéo ùa vào phòng như ăn cướp, xoa tay, dậm chân, phủi tuyết trên quần áo, mất một lúc mới nhận ra là đám anh em, bọn họ tới muộn những 6 tiếng so với dự định.
Lý Dật Phong phải dùng hết sức mới đóng được cửa lại, tưởng gió núi ở xã Dương Đầu Nhai đã kinh rồi, nhưng so với ở đây chưa là gì, như đàn ngựa hoang thoát cương vậy, không gì cản nổi đường đi của chúng.
“Hừ hừ hừ, lạnh chết mẹ tôi rồi.” Ngô Quang Vũ răng va vào nhau cồm cộp, không nhiều lời, vào ngay phòng vệ sinh xả nước nóng rào rào. Đổng Thiều Quân chạy tới bên lò sưởi vừa run lẩy bẩy vừa rên như mèo bệnh, Dư Tội phát hiện chén rượu uống dở, cầm lấy mà tay run như muốn sánh hết rượu ra ngoài, làm một hơi cạn luôn.
Chỗ ba người đi qua để lại đống tuyết, chớp mắt bị hơi nóng trong phòng biến thành vệt nước loang lổ.
Tôn Nghệ nhanh tay rót thêm chén rượu nữa đưa Dư Tội: “Làm sao lại thành ra thế này? Không phải các cậu đi tàu hỏa à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play