Hương Lan mặc kệ nàng ta, tự tay rút một cây trâm trên đầu xuống, khẽ gảy tim đèn, chậm rãi nói:
“Nếu là thái thái sai ngươi hỏi, lần sau khi mở miệng nhớ thêm vào mấy chữ 'thái thái bảo ta hỏi ngươi'; còn nếu không phải thái thái sai, thì xin ngươi lúc nói chuyện nên khách khí một chút. Ta tuy bất tài là kẻ hầu hạ người khác, nhưng trước đây cũng từng ở trong phủ lớn một thời gian. Ngươi nói với ta như vậy thì cũng thôi, nhưng nếu ra ngoài cũng dùng giọng điệu này với người khác, chỉ sợ người ta sẽ chê cười rằng nha hoàn Tống gia chúng ta chẳng được dạy dỗ tử tế.”
Lời nói tuy nhẹ nhàng, nhưng lại chẳng hề nể mặt.
Sắc mặt Phương Ti tức thì đỏ bừng lên, lạnh giọng cười:
“Ngươi đúng là lớn lối, lời nói trong ngoài đều là bảo ta không có quy củ. Ta là người bên cạnh thái thái, ý ngươi là thái thái dạy người không nghiêm?”
Hương Lan khẽ cười:
“Ta nào dám. Ta vụng về quê mùa, nếu vừa rồi có lời nào khiến tỷ tỷ phật lòng, ta xin nhận lỗi. Tỷ tỷ là người thân cận bên thái thái, tất nhiên tâm tính cũng khác hẳn người thường, há lại chấp nhặt một kẻ như ta?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT