Nghênh Sương vâng một tiếng, tiến lên liền giáng cho Hương Lan hai bạt tai. Triệu Nguyệt Thiền nhướng mày quát:
“Đồ ngu! Ai cho ngươi dùng tay? Cầm bản trúc mà đánh!”
Nghênh Sương lập tức đi lấy bản trúc, “bốp bốp” hai cái vang lên, hai má Hương Lan lập tức sưng tấy. Đánh thêm vài cái, khóe môi và mũi liền rỉ máu. Hương Lan chỉ cảm thấy khuôn mặt như bốc lửa, đau rát không chịu nổi, máu và nước mắt cùng tuôn, chỉ muốn ngất đi cho rồi. Bao nỗi oan khuất dồn nén trong lòng, nàng thầm nghiến răng:
“Triệu Nguyệt Thiền muốn mượn cớ gán tội chết cho ta. Nếu nhận tội, ắt sẽ nói ta tâm địa bất chính lôi ra đánh chết, mà không nhận tội lại thành cứng đầu ngoan cố, càng thêm tàn nhẫn mà hành hạ. Thà rằng cắn răng chịu đòn, quyết không khuất phục.”
Liên tục mười mấy bản giáng xuống, Triệu Nguyệt Thiền rốt cuộc lên tiếng:
“Dừng tay.”
Nghênh Sương thu bản trúc lại. Gương mặt Hương Lan sưng vù, đau đến tê dại, nước mắt nước mũi đầm đìa, miệng đã không nói ra tiếng, chỉ cố dập đầu mấy cái, run rẩy nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play