Đề thơ này tuy không cao thâm, nhưng lại khéo đặt, mang chút ý mới.
“Con có thể nhưng chỉ sợ làm không hay, di nương sẽ không vừa ý.”
Ngô mụ mụ nói:
“Con của ta, chỉ cần viết cho có là được, đâu ai đòi phải hay kinh động lòng người.”
Hương Lan thầm nghĩ: Không thể viết quá hay, cũng không thể quá tệ, lại càng không thể quá cao siêu. Cứ đơn giản, rõ ràng là ổn.
Không hiểu sao, nàng chợt nhớ đến bài thơ Tống Kha từng đề trên cây quạt:
“Trăng sáng cố nhân xa,
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT