Phụ nhân xinh đẹp kia chính là Vi thị, con gái của Nhị di Tần thị, từ nhỏ hai người đã thân thiết như tỷ muội. Về sau, Vi thị gả vào phủ Hiện Quốc công, tuy chỉ là kế thất của Thế tử Trịnh Bách Xuyên, l lớn hơn bà đến hai mươi tuổi, nhưng cũng coi như phu thê hòa thuận. Chỉ là thành thân bốn, năm năm mới sinh được một tiểu nữ, đặt tên Tĩnh Nhàn, từ đó về sau không có thêm mụn con nào nữa. Trịnh Tĩnh Nhàn liền trở thành hòn ngọc quý trên tay Vi thị, được bà yêu thương hết mực.
Tần thị cười nói với Vi thị:
“Chúng ta cũng đã lâu không gặp, nếu không phải Thế tử ‘lá rụng về cội’, muốn trở về quê nhà tế tổ, chỉ sợ tỷ muội ta sẽ chẳng có dịp tụ họp như hôm nay.”
Vi thị lộ vẻ u sầu, giọng nói thấp xuống:
“Mấy năm nay thân thể lão gia nhà ta ngày một yếu, tâm lại hướng quê nhà. Nhàn tỷ nhi nay vẫn chưa có nơi để gả, muội lo chỉ e chẳng may lão gia sớm buông tay, con bé sẽ vì vậy mà lỡ dở…”
Nói tới đây, sắc mặt bà có chút bất đắc dĩ:
“Nha đầu ấy cũng thật khiến người ta giận, gả cao thì không vừa ý, gả thấp thì không cam tâm, kén chọn đủ đường. Phụ thân con bé thì lại nuông chiều quá mức, nó không vừa ý, ngài ấy cũng chẳng dám ép, cứ thế mà xuôi theo tính khí con bé.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play