Canh ba giờ Dậu, Hương Lan ngồi kiệu nhỏ hồi phủ. Lúc ấy trong phủ đã qua giờ cơm chiều, sắp sửa khóa cổng, đèn cũng đã được thắp lên, cảnh vật an tĩnh vắng lặng. Hương Lan chọn con đường nhỏ râm mát vắng người, đi men theo tới cửa sau Tri Xuân Đường, chợt thấy sau một tảng kỳ thạch có hai người đang đứng trò chuyện.
Lại gần chút nữa, nương ánh chiều tà lờ mờ, mới thấy rõ người nọ là Nghênh Sương và Ngân Điệp.
Hương Lan cả kinh, vội rảo bước né vào chỗ ngoặt, nhẹ nhàng thò đầu nhìn ra, chỉ thấy Nghênh Sương đang cúi đầu thì thầm điều gì với Ngân Điệp, Ngân Điệp thỉnh thoảng gật gật, bộ dạng ngoan ngoãn vâng lời. Sau cùng, Nghênh Sương lấy từ trong tay áo ra một ít bạc vụn, nhét vào tay Ngân Điệp. Ngân Điệp đẩy qua đẩy lại vài lần, rốt cuộc vẫn nghe lời cất bạc vào trong tay áo.
Hương Lan âm thầm suy nghĩ: “Chẳng lẽ Nghênh Sương đang mưu đồ mua chuộc Ngân Điệp? Về sau phải cẩn thận đề phòng mới được.”
Nghĩ đoạn liền vòng đường lớn qua cổng chính mà trở về, về đến Đông sương trước tiên là đi gặp Thanh Lam để tạ ơn.
Thanh Lam khi ấy đang phe phẩy quạt, mặc áo lụa trắng, váy hoa mềm mại, nằm nghiêng trên trường kỷ trước cửa sổ, mắt khép hờ nghỉ ngơi. Nàng thuận miệng hỏi Hương Lan về chuyến thăm nhà, thấy Hương Lan đáp ổn thoả thì gật đầu, Hương Lan liền khấu đầu tạ ơn, rồi nhẹ bước lui ra.
Khi trở về phòng, thấy Ngân Điệp ngồi co ro trên giường, hai tay ôm gối, ánh mắt mông lung, ngơ ngẩn nhìn về phương xa, chẳng rõ suy tư điều chi. Tiểu Quyên thấy Hương Lan trở lại thì reo lên chạy tới, vui vẻ nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play