Hương Lan đi đến cửa phòng bên cạnh, loáng thoáng nghe thấy tiếng Xuân Lăng đang răn dạy Ngân Điệp, chỉ khẽ lắc đầu thầm than:
“Trong phủ, những nha đầu còn trẻ, e rằng chẳng mấy ai không có tâm tư trèo cao. Huống chi Đại gia thân hình cao lớn, tướng mạo tuấn tú, trên có chức quan, dưới có vàng bạc, chỉ riêng việc ấy thôi, dù là Xuân Lăng hay Ngân Điệp tuổi còn nhỏ, đều sẽ ôm tâm tư đó ở lòng. Chỉ tiếc các nàng chỉ thấy được vòm trời trong Lâm phủ, rồi đem bốn chữ ‘thế sự vô thường’ ném ra sau đầu.”
Nghĩ đến đây, nàng chậm rãi đi tới rương lấy y phục.
Lần trước Lâm Cẩm Lâu để lại tại đông sương một chiếc áo suông màu xanh than thêu hoa văn, Hương Lan lấy ra, rưới ít rượu trắng, dùng bàn là phẳng. Đúng lúc này, Xuân Lăng vén mành bước vào, thấy Hương Lan đang bận rộn thì nói:
“Sao muội lại đích thân làm việc này? Giao cho hai tiểu nha đầu kia chẳng phải là được rồi sao?”
Hương Lan mỉm cười đáp:
“Chỉ là việc nhỏ, không đáng gì.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play