Lâm gia Đại thái thái ngồi trong xe ngựa, mắt khép hờ dưỡng thần, yên lặng suy nghĩ chuyện nhà ở Kim Lăng, lại chợt nghĩ đến đứa con trưởng Lâm Cẩm Lâu, trong lòng không khỏi gợn sóng. Lâm Cẩm Lâu là trưởng tử của bà, từ nhỏ đã thông tuệ hơn người, tính tình lại có phần kiêu ngạo bất kham. Văn chương thi phú cũng có chút thiên tư, nhưng càng lớn lại càng không thích đọc sách, chỉ ưa tìm đọc những loại sách dã sử, giai thoại. Mười ba mười bốn tuổi theo bạn bè ứng thí, may mắn đỗ tú tài, nhưng sau đó dù bị phụ thân đánh mắng thế nào cũng không chịu tiếp tục dự khoa cử mùa xuân. Ngược lại, hắn lại say mê võ nghệ, từ nhỏ đã thành tâm bái phỏng cao nhân, khổ luyện không ngơi, sau này quả nhiên đỗ Võ Trạng Nguyên. Hôm ấy, Lâm gia mở tiệc lưu thủy tịch long trọng thiết đãi thân hữu, cả nhà trên dưới đều hớn hở rạng ngời. Nhờ Lâm Lão thái gia tích cực giao thiệp, Lâm Cẩm Lâu bổ nhiệm làm Đô chỉ huy sứ, chưa đầy hai năm đã thăng lên Thiên tổng chính lục phẩm.
Lâm Cẩm Lâu là võ tướng, tuy vung kiếm nơi sa trường nhưng lại giỏi tính toán buôn bán. Việc kinh thương của Lâm gia dưới tay hắn ngày càng thịnh vượng, các hiệu buôn nối nhau mở đến tận kinh thành. Mỗi năm hắn đều vào kinh vài chuyến kiểm soát, bạc trắng đổ về như nước, lại còn nuôi được một đội quân riêng nghiêm ngặt kỷ luật, trong ngoài đều gọi là “Lâm gia quân”.
Từ khi Lâm Cẩm Lâu dần trưởng thành, Tần thị cũng bắt đầu lưu tâm chuyện hôn nhân cho hắn. Thân là trưởng tôn đích truyền của Lâm gia, vọng tộc Giang Nam có tổ phụ từng là trọng thần trong triều, phụ thân Lâm Trường Chính giữ chức Hộ Bộ Thị lang, thúc phụ Lâm Trường Mẫn là Tham tướng, bản thân Lâm Cẩm Lâu lại văn võ song toàn, dung mạo đường hoàng, phong thái nho nhã, bởi vậy không ít thế gia đều ngỏ ý kết thân, muốn được gả nữ nhi cho hắn. Tần thị vốn đã nhắm sẵn hai nhà, nào ngờ người tính không bằng trời tính.
Rằm tháng Giêng, tiết Thượng Nguyên, Lâm Cẩm Lâu ra ngoài du ngoạn, tại hội hoa đăng tình cờ gặp một nữ tử, dung mạo kiều diễm như bước ra từ tranh vẽ. Nàng liên tiếp ngoảnh đầu nhìn hắn, nhoẻn miệng mỉm cười, ánh mắt đưa tình, khiến Lâm Cẩm Lâu mê mẩn hồn xiêu phách lạc. Về sau dò hỏi mới biết, nàng chính là đệ nhất mỹ nhân Kim Lăng Triệu Nguyệt Thiền, ái nữ của Triệu Học Đức, Lý vấn thuộc Bố Chính Ti lục phẩm.
Tần thị nghe nói Lâm Cẩm Lâu đem lòng si mê nữ nhi của Triệu Lý vấn, trong lòng tuy có chút không vừa ý về xuất thân thấp hơn, nhưng Triệu gia vốn cũng là thế tộc trăm năm, trong triều không ít người tài mang họ Triệu, cũng chưa vội phản đối, chỉ âm thầm cho người dò la kỹ càng. Kết quả lại nghe được rằng Triệu Học Đức thanh danh chẳng tốt, còn Triệu Nguyệt Thiền thì phong lưu đa tình, chẳng những cùng biểu huynh mập mờ, còn có qua lại với cả hạ nhân. Tần thị chỉ nghe qua hai điều ấy đã nổi giận, định bụng cự tuyệt hôn sự.
Nào ngờ Lâm Cẩm Lâu lại chạy tới khẩn khoản năn nỉ tổ mẫu. Lâm Lão thái thái xưa nay luôn chiều chuộng cháu đích tôn, đích thân mời bà mối, chủ động cầu thân, chấp thuận mối hôn sự ấy. Tin tức truyền về kinh thành, Tần thị vừa kinh ngạc vừa phẫn nộ, nhưng chuyện đã rồi, cũng đành nuốt giận mà thuận theo.
Ngay đêm tân hôn, Lâm Cẩm Lâu liền phát hiện Triệu Nguyệt Thiền không còn là xử nữ, hơn nữa đối với chuyện phòng the lại vô cùng thành thục. Cảm thấy bản thân bị đội nón xanh, khiến bao nhiêu nhu tình vừa dâng lên liền nguội lạnh quá nửa. Khi quay đầu mắt lạnh nhìn lại, chỉ thấy nàng suốt ngày chỉ lo trang điểm ăn diện, tác phong lại thiếu khuôn phép.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT