Cuối cùng, Công chúa Minh Châu cũng không nhịn được, nằm ở trên người Hoàng hậu đau khổ mà khóc thành tiếng.
“Ta kể từ khi bắt đầu hiểu biết thì đều biết, giữa ta và giang sơn, phụ hoàng nhất định sẽ chọn giang sơn, giữa ta và hoàng huynh, mẫu hậu nhất định sẽ chọn hoàng huynh, cho nên ta mới muốn gả cho Huyền Tú như vậy, chỉ vì muốn thoát ra khỏi khốn cảnh này.” 
“Tỉ tỉ, ta nên chúc mừng tỉ toàn thắng rồi, tỉ dễ dàng làm được điều ta không làm được, Huyền Tú chọn tỉ, hiện giờ là ta phải thay tỉ đi tìm chết.” 
Nàng khóc vô cùng đau lòng, không biết là vì Hoàng Hậu hay vì bản thân nàng, cũng có thể là vì cả hai.
Minh Châu là người bị bệnh tim nhẹ nhất của Lý gia mà ta thấy.
Thái Tử đã lâm vào hôn mê, nhưng Minh Châu làm mồi câu lại vẫn bình yên vô sự, giống như một kỳ tích.
Ta trầm ngâm một lát rồi nói: “Vậy thì ngươi chạy đi! Minh Châu, ta và ngươi đều là thú đấu ở trường giác đấu, cho dù chúng ta cắn xé lẫn nhau, giết hại lẫn nhau ngươi tết ta sống, chẳng qua là thêm vài phần lạc thú cho quần chúng cao cao tại thượng, cái gì cũng không thay đổi được, từ lúc bắt đầu đối thủ của ta đều không phải ngươi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play