Huyền Tú lại chỉ là không chớp mắt nhìn chằm chằm vào mặt ta, nói: “Bốn năm trước, thần phụng mệnh của sư phụ, đi khắp thiên hạ, ngoài ý muốn bị thương, may mà được một người con gái cứu sống. Sau đó, ta đã dùng một chiếc dây đeo hoa mai làm tín vật, ngứa nguyện kiếp này. Niệm Vi không thể tế thần, nàng chính là thê tử chưa qua cửa của thần.”
Cả căn phòng nhất thời yên tĩnh không tiếng động, ta buông bát đũa, bát đũa va chạm phát ra tiếng kêu trong trẻo dễ nghe.
Sắc mặt của Hoàng Hậu khó coi vô cùng.
Ta nói: “Bốn năm trước, mẫu thân đã đi về cõi tiên, ta để tang mẹ không hề ra ngoài, cho nên lời nói của quốc sư không thể có khả năng.”
Hoàng Đế bị kẹp ở giữa Huyền Tú và Liễu Hoàng Hậu, khô khan nói: “Vậy thì việc này để lần sau hãy nói.”
Cuối cùng, không có ai nhắc tới Thái Tử.
Ta không chỉ khôi phục những đãi ngộ nên có của công chúa, thậm chí còn hơn cả trước kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT