“Đều chen chúc trong bếp, còn muốn ăn cơm không?” Nhìn mọi người chen chúc trong bếp, Đinh Mộ không vui nói.

“Chị dâu, em muốn ăn thịt kho tàu.”

“Em muốn ăn thịt bò kho.”

“Em muốn ăn chân giò kho tàu.”

Báo xong món ăn yêu thích, ba người nhanh chóng biến mất khỏi nhà bếp.

“Đàn ông các anh đều thích ăn thịt, em sợ thịt trong không gian không đủ, anh nghĩ cách tích trữ thêm đi!” Nhìn thấy thiên tai xảy ra liên tiếp, Đinh Mộ lo xa nói.

“Đợi cứu hộ xong, anh sẽ đưa em đi mua.” Mai Ngạn Quân đáp.

Mấy món ba người thích ăn, cô đã làm sẵn để trong không gian từ trước, cũng không phiền phức lắm.

Xào thêm hai món mà bọn nhỏ thích ăn, trứng xào cà chua, đậu hũ sốt thịt băm và rau xanh.

Ăn chay vài ngày, bữa trưa ai nấy đều ăn no căng bụng.

Sau bữa tối, Mai Ngạn Quân và Lý Gia Minh mỗi người đeo một cái ba lô, bên trong có ít thuốc men, lương khô, bình nước lớn mà Đinh Mộ đã pha loãng nước với linh tuyền, còn có thức ăn cho chó. Bọn họ đeo dây xích cho Bình An, chào tạm biệt mọi người rồi lên đường.

Chính phủ lại tổ chức cho nhân viên công tác bán lương thực, thịt và rau xanh trong tiểu khu. Đinh Mộ vẫn cầm tiền mặt đi mua sắm như thường lệ, thỉnh thoảng cũng gặp bà Vương và Dương Thiến Vân.

Nước máy đã được khôi phục vào ngày thứ hai sau khi bọn họ trở về, nhưng mức nước hơi nhỏ, nên bọn họ tắm rửa phải dùng thùng để hứng.

Điện và mạng vẫn đang được sửa chữa, đài báo tin hàng ngày về thiệt hại và tiến độ cứu hộ của trận động đất này.

Ban công được lắp đặt tấm pin năng lượng mặt trời, điều hòa trong phòng khách luôn bật 24/24, Lam Vũ, Diêu Nghiêu và Mai Vũ Văn, cùng với Thiểm Điện ngủ trong phòng khách mát mẻ.

Ba ngày sau khi Mai Ngạn Quân dẫn Lý Gia Minh và Bình An đi, thời tiết nóng nực bỗng đổ mưa lớn rào rào, mang theo làn gió mát lạnh.

Để đáp ứng nhu cầu rau xanh của mọi người trong nhà, Đinh Mộ đã lấy vài chậu hoa ra, cô trồng đầy rau xanh trên ban công.

Mai Ngạn Quân nói rằng chưa đến lúc để ba người Lam Vũ biết về không gian, cần phải tránh né một chút.

Đinh Mộ đang tưới nước cho rau xanh trong chậu trên ban công thì Diêu Nghiêu cầm radio chạy vội ra khỏi phòng khách.

“Chị dâu, tin tức nói rằng bão sẽ đến trong hai ngày đến!”

Diêu Nghiêu vẻ mặt lo lắng, thấy cô không nói gì liền nói tiếp: “Không biết đội trưởng và Gia Minh thế nào rồi? Chắc bọn họ cũng nhận được tin bão rồi nhỉ.”

Đài lại vang lên giọng phát thanh viên: Tin tức thời tiết mới nhất, các chuyên gia dự báo bão “Sula” sắp đổ bộ vào khu vực ven biển nước ta, sức gió dự kiến đạt cấp 15, do ảnh hưởng của nó, cả nước sẽ có mưa lớn, đề nghị mọi người chuẩn bị phòng tránh, không nên ở ngoài trời.

Sula? Chết rồi? Ai đặt tên vậy, mong chờ con người chết như vậy à?

Chuyên gia hy vọng thế giới tận thế, thì con người sẽ tuyệt chủng thế nào chứ!

Mưa gió bão bùng, Mai Ngạn Quân và Lý Gia Minh cùng chú chó Bình An lấm lem bùn đất trở về nhà.

Công cuộc tìm kiếm cứu nạn không có những công cụ chuyên dụng, lại gặp bão lớn, chỉ sợ những người bị vùi lấp dưới đất lành ít dữ nhiều.

Hai người một chó tắm rửa sạch sẽ, Đinh Mộ nấu sủi cảo nóng hôi hổi cho bọn họ.

Mai Ngạn Quân ăn hai ba miếng hết sủi cảo, bụng dạ mới ổn định, thỏa mãn bưng bát lên húp canh, ngẩng đầu nói với Đinh Mộ: “Mộ Mộ, lát nữa em đi với anh một chuyến nhé.”

“Đội trưởng, để em đi cho, ngoài kia mưa to gió lớn, chị dâu đi không an toàn.” Đinh Mộ chưa kịp nói, Lý Gia Minh bên cạnh đã giành nói trước.

Mai Ngạn Quân từ chối. “Không cần, mấy ngày nay cậu mệt rồi, chân cậu cũng cần nghỉ ngơi, ở nhà trông mấy đứa nhỏ đi.”

“Vâng.” Có nhiều người ở đây, Đinh Mộ cũng không hỏi thêm, lúc này Mai Ngạn Quân muốn cô đi cùng, chắc là muốn dùng không gian của cô.

Lam Vũ và Diêu Nghiêu ở nhà chỉ có thể dặn dò: “Đội trưởng, cẩn thận mọi việc, chăm sóc tốt cho chị dâu.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play