Hắn giữ chặt ống tay áo của ta, nhìn ta: “Nếu ta không muốn thì sao?”
“Vậy trẫm sẽ để ngươi quay về An Vương phủ, tiếp tục làm người phú quý nhàn tản.” Ta xoay người ôm lấy hắn, nghĩ một chút rồi nói thêm, “Được rồi, Triệu Hi Quang, dù sao người cha kia của ngươi cũng chẳng ra gì, chết rồi cũng vô dụng. Đừng khóc nữa, sau này sống thật tốt với ta được không? Ta dạy cho ngươi làm thế nào để dán diều, mùa xuân sang năm chúng ta cùng đi kinh giao cưỡi ngựa thả diều, được không?”
Hắn không nói được cũng không nói không, nghiêng người hôn ta.
Lưu thúc không biết thả bao nhiêu chậu than trong tẩm điện, thật sự quá nóng.
Ta chui từ trong chăn ra, thở một hơi.
Triệu Hi Quang ôm ta hỏi: “Về sau ngươi có nạp thêm người mới không?”
“Xem tình hình thôi, đám lão thần kia phiền chết đi được, hậu cung không có người của bọn họ, bọn họ sẽ không an tâm làm việc cho ta.” Ta cúi đầu hôn hắn, “Hiện tại không rảnh nhắc chuyện đó nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT