Đúng là vì bảo vệ vẻ đẹp và trinh tiết của mình mà không từ bất cứ thủ đoạn nào.
Hà Thiệu Thần nghĩ đến giàn nho trong sân nhà mình. Giàn nho ấy khai trí vào mùa thu, khi đó lá trên dây nho đã ngả vàng và bắt đầu rụng.
Năm thứ hai, có lẽ nó vẫn chưa nghĩ tới chuyện đó, chỉ lo lắng việc rụng lá khiến cả dây nho trơ trụi, mất hết vẻ mỹ quan. Nhưng năm nay thì khác, sau khi chứng kiến hàng loạt thao tác thần kỳ từ các cây khai trí khác, có lẽ Nho Nhỏ cũng đang âm thầm tính toán làm sao giữ được bộ lá của mình vào mùa thu tới.
Còn bên kia Chu Tráng vẫn đang nghiên cứu cây giống quả mọng, trong đầu nghĩ có nên cắt một nhánh mang về, tối nay lại nấu một nồi canh trứng rau củ nữa, rồi so sánh hương vị với lúc trưa xem có gì khác biệt không. Kết quả vừa ngẩng đầu thì bắt gặp ánh mắt đong đưa đầy tình cảm giữa Hà Thiệu Thần và Thụ Phạn, cậu đã nói mà, hai người này đâu có giống anh em gì đâu, hóa ra là một đôi à?
Hà Thiệu Thần thấy ánh mắt đắc ý của Thụ Phạn thì chỉ biết bất lực. Cậu suýt nữa đã muốn trợn trắng mắt. Nếu biết Chu Tráng vừa nãy đã tưởng tượng sai hướng thì đừng nói là trợn, cậu sẽ lật bàn tại chỗ. Nhìn thấy Chu Tráng như muốn hỏi gì đó, cậu nghiêng đầu:
“Anh có chuyện gì sao?”
“À không có gì to tát, tôi chỉ muốn hỏi có thể cắt một đoạn nhánh được không. Tôi định tối nay nấu lại một nồi canh trứng rau củ, xem hương vị có khác gì không.” Chu Tráng hơi ngượng ngùng, cảm thấy mình hình như vừa phá ngang một cuộc hẹn hò.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT