Sau khi Tạ Cảnh biết tin, ông ta đã đích thân ra đón Tưởng Dư Thịnh.
Ông ta và Tưởng Dư Thịnh năm xưa vốn là bạn cũ, muội muội ruột của Dư thị còn gả cho Tưởng Dư Thịnh, đương nhiên là thân càng thêm thân. Chỉ là năm xưa Tưởng Dư Thịnh bị bắt giam vì tội tham ô, Tạ Cảnh sợ bị liên lụy nên cũng có phần tránh né.
Sau này nhờ Tưởng di nương hao tâm tổn trí, dùng tiền của phú thương đút lót khắp nơi nên cuối cùng Tưởng Dư Thịnh không bị kết tội tham ô, chỉ bị giáng chức xuống làm phó sứ đoàn luyện, tiền đồ gần như bị phá hủy. Ông ta còn tưởng rằng Tưởng Dư Thịnh cả đời này cũng không thể trở về.
Nhưng không ngờ ông ta đã dựa vào thế lực nào đó, có thể lập công ở phủ Phượng Tường, thậm chí còn liên tiếp thăng mấy bậc. Trong thời gian ngắn ngủi, từ phó sứ đoàn luyện lên Đô thống, rồi đến phó chỉ huy sứ Vĩnh Hưng quân lộ, đây là chức quan tam phẩm!
Đồng tri viện của Tạ Cảnh cũng chỉ ở hàng tứ phẩm thôi!
Sau nhiều năm xa cách, Tạ Cảnh đã gần hai mươi năm không gặp lại Tưởng Dư Thịnh. Nhìn thấy Tưởng Dư Thịnh ngồi cao trên lưng ngựa trong đêm, trông già đi rất nhiều, nhưng khí chất vẫn rất trầm ổn, ánh mắt thản nhiên nhìn về phía sân của Tạ gia Đông Tú. Ngay cả khi thấy ông ta đến cũng không lập tức xuống ngựa thì đủ biết Tưởng Dư Thịnh mang theo một áp lực lớn đến Tạ gia. Có lẽ ông ta biết rõ những chuyện đã xảy ra với Tạ gia ở Biện Kinh và những chuyện đã xảy ra với Tưởng Hoành Ba, cho nên ông ta đặc biệt đến để chống lưng cho nữ nhi và ngoại tôn nữ.
Nhưng e rằng đã quá muộn rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT