Lạc Hy xoay người, bước đến chỗ gia đình mình, cúi đầu ghé sát tai Lạc Duy nói nhỏ.
“Anh ba, anh nói cả nhà về trước đi. Em đưa Phó Cảnh về nhà.”
Lạc Duy chau mày, giọng trầm xuống: “Em đi một mình không an toàn. Anh ba sẽ chạy xe theo sau em.”
“Không sao đâu.” Lạc Hy lắc đầu nhẹ, mắt nhìn thoáng qua bóng người đàn ông đang mơ màng trong cơn say. “Giờ này Daniel chắc không mò tới được đâu. Còn nếu có chuyện gì… em sẽ qua đêm ở nhà anh ấy.”
Ánh mắt cô bình tĩnh nhưng cương quyết. Một lời nói nhẹ nhàng nhưng đủ khiến người ta không thể bác bỏ.
“Cái con bé này…” – Lạc Duy khẽ nhíu mày, bất đắc dĩ thở dài. Dẫu không yên tâm, nhưng vẫn không thể lay chuyển được sự cương quyết trong ánh mắt em gái. “Được rồi. Chú ý an toàn. Đến nơi nhớ nhắn cho cả nhà biết.”
Lạc Hy gật đầu, đôi mắt vẫn không rời khỏi bóng dáng người đàn ông đang lặng lẽ tựa vào thành ghế, mi mắt khẽ cụp, có lẽ vẫn còn lơ mơ trong men say.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play