Ngày hôm sau, ánh sáng buổi sớm nhàn nhạt len qua rèm cửa sổ, Lạc Hy tỉnh giấc trong không khí yên bình.
Sau khi được kiểm tra toàn diện, bác sĩ thông báo rằng cơ thể cô không còn vấn đề đáng lo ngại. “Chỉ cần nghỉ ngơi và giữ tâm trạng thoải mái là ổn,” bác sĩ dặn dò trước khi rời đi.
Lạc Dương đã hoàn tất thủ tục xuất viện và cùng con gái đợi xe ở bãi đón khách. Ông trông có vẻ an tâm hơn, nhưng ánh mắt vẫn không rời khỏi Lạc Hy, như muốn đảm bảo rằng cô thực sự ổn.
Trong lúc chờ đợi, điện thoại Lạc Hy rung lên. Một tin nhắn từ Phó Cảnh hiện lên màn hình:
Phó Cảnh: [Em khỏe chưa?]
Lạc Hy nhìn dòng tin nhắn trên màn hình, trái tim bất giác đập nhanh hơn. Những lời tâm sự của Phó Cảnh từng dành cho cô bất chợt ùa về, rõ ràng như vừa mới hôm qua. Ánh mắt anh lúc đó, sự chân thành trong từng câu nói, làm cô bối rối không thôi.
Cô khẽ lắc đầu, cố gắng xua đi ý nghĩ đang len lỏi trong đầu. “Không thể nào... Anh ấy thích mình sao? Không đâu, chắc chỉ là mình nghĩ nhiều thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play