26.
Đến đêm, Hoàng Đế như bình thường mà tới tẩm điện của ta, cũng vẫn mang theo một đống tấu chương của hắn.
Ta thật sự không rõ vì sao cứ phải đem đống đồ vật này mang tới đây, vì muốn thôi miên ta sao?
“Hoàng Thượng, ngài thấy Xuân Đào với Trạng Nguyên thế nào?” Ta quyết định đánh đòn phủ đầu.
“Rất xứng đôi, ta tính chọn một ngày tứ hôn cho bọn họ.”
Hả?
Ngươi đang nói gì thế? Sao không giống ta tưởng tí nào nhỉ?
Sao không kháng cự? Sao không bất mãn? Sao không đau khổ vì người mình yêu cầu mà không được?
“À, vậy thì… ta ngủ trước đây!”
Không còn gì để nói, ta hết chỗ nói rồi!
Hắn vì sao luôn có bản lĩnh kéo ta từ tiểu thuyết về hiện thực thế?
27.
Chuyện của Xuân Đào hạ màn, ta lại cảm thấy nhàm chán.
Đi đánh bài, không phải xem Thái Thượng Hoàng cùng với Thái Hậu khoe yêu đương, thì chính là xem Quý Phi cùng với Trưởng Công Chúa ngọt ngọt ngấy ngấy.
Không thể cứ tiếp tục như vậy được, ta sẽ đau mắt hột mất.
Ta nói cho Xuân Đào suy nghĩ này khi nàng đang ở bên cạnh xem thư mà tiểu Trạng Nguyên viết cho nàng.
“Xuân Đào? Xuân Đào! Xuân Đào…” Ta gọi mãi nàng mới quay đầu lại liếc nhìn ta một cái
“Nương nương, ngài gọi ta ư?”
“Không có, ta đang kêu gào vận mệnh đau khổ của ta.”
Nàng gật gật đầu, tiếp tục cúi đầu xem thư, ta cũng thuận tiện nhìn theo
Cái gì mà núi không còn cây, đất trời hợp lại mới đoạn tuyệt cùng người.
Cái gì mà khi nào ngọn nến phía tây cùng gì gì đó tam sơn dạ vũ gì đó…
Xuân Đào có chỗ nào bí mật quý giá gì, chỉ toàn đựng mấy thứ này.
Ta nhìn mà phát thèm
Chẳng có cách nào khác, Hoàng Đế là đồ phế vật
28.
Lần thứ 1531 ta nhác nhở Quý Phi đừng có ngọt ngọt ngấy ngấy mấy câu buồn nôn nữa, nàng mới khuyên ta đi trồng hoa.
Nàng nói vườn hoa không có ai, ta có thể ra bên đó để thanh tĩnh một chút.
Những lời nói kể trên là ta đã nói giảm nói tránh cho đỡ ngượng rồi đấy.
Nguyên văn ta không nói, Hoàng Đế cùng với Hoàng Hậu là hai người không có địa vị nhất trong hoàng cung.
Ngày hôm sau, Quý Phi nhờ người đưa cho ta một gốc cây giống.
Là hoa hợp hoan.
Mỗi ngày ta không đi đánh bài nữa, ngày ngày đêm đêm ra vườn hoa để ngắm hoa.
Vì thế bọn họ bắt Xuân Đào đi đánh bài.
Nhìn bóng hình nàng xa dần, ta thở dài trong lòng một tiếng, ta cùng với hoa hợp hoan của ta sẽ nhớ ngươi rất nhiều!
29.
Hoa hợp hoan cũng không phải là một loại hoa quý báu hay khó tính gì, thậm chỉ cũng không cần người khác phải tỉ mỉ chăm sóc.
Hai ba ngày tưới nước một lần là được.
Cái này khiến cho một lòng nhiệt tình không có chỗ nào để dùng.
Sau khi nghe nói chuyện này, Thái Hậu vung tay lên làm cho ta một cái xích đu ở bên cạnh cây hợp hoan.
Nàng nói Hoàng Hậu một triều đại mỗi ngày đều ngồi xổm trong hoa viên thật chướng tai gai mắt.
Của biếu là của lo, của cho là của nợ
Ta không quan tâm đánh giá sự việc này.
30.
Kể từ sau khi trồng hoa hợp hoan, mỗi khi ở trong khuê phòng ta đều tưởng tượng cuộc sống khi về già.
Trồng một chút hoa cỏ, làm từ lúc mặt trời mọc, đến khi mặt trời lặn thì nghỉ, mỗi ngày không lo lắng chuyện gì, chỉ ngồi ở xích đu đọc sách là được.
Hoàng Thượng biết ta đang trồng hoa, lại không biết ta đang trồng loại hoa gì.
Mặc dù thế, hắn khuyên ta từ bỏ.
“Trồng hoa thì có gì thú vị chứ, không bằng trồng một cây cải thảo đi, cải thảo rất xinh đẹp.”
“...Hay là như này, ngươi ngủ cùng với cải thảo đi, cách ta xa ra một chút.”
Hoàng Đế thật sự rất thích cải trắng, ta có thể nhìn thấy hắn yêu thích không buông tay cây cải thảo bằng phỉ thuý là biết ngay.
Nhưng mà không biết vì sao, hắn vừa nói đến cải thảo ta đã cảm thấy phiền chán vô cùng từ sâu trong lòng mình.
31.
Nói đến Hoàng Đế thì không thể không nói đến thẩm mỹ của hắn.
Cải thảo bằng phỉ thuý đương nhiên là đẹp, đối với người bên ngoài, hắn là thưởng thức viên phỉ thuý này sinh động có linh khí.
Nhưng chúng ta biết, đó là vì hắn thích cải thảo mà thôi.
Hồ nước ở Ngự Hoa Viên từ trước đến nay đều nuôi cá chép cảnh, ban đêm mùa hè, cá chép nhảy lên trông rất đẹp.
Nhưng từ nhỏ Hoàng Đế đã không thích, hắn không ngừng hết lần này tới lần khác muốn đổi cá chép cảnh thành cá trắm cỏ, đều bị Thái Thượng Hoàng phản đối.
Thậm chí có một khoảng thời gian hắn còn muốn ghép đôi cá chép cảnh cùng với cá trắm cỏ, thử nghiên cứu phát minh ra cá trắm cỏ màu đỏ.
Thậm chí còn có một đoạn thời gian ham thích với đem cẩm lý cùng cá trắm cỏ ghép đôi, thử nghiên cứu phát minh ra màu đỏ cá trắm cỏ.
Ta nghĩ đến cái hình ảnh kia cũng cảm thấy sợ rồi.