Nghe xong lời của hệ thống 1551 nói, biểu cảm trên mặt Tô Hòa thoáng chốc không giữ nổi, cậu ta vô tình để lộ bản chất lạnh lùng đến cực điểm trong thâm tâm.

Nam chính của thế giới này đang nghi ngờ mình.

Ngay giây tiếp theo, cậu ta lại khôi phục dáng vẻ bạch liên hoa yếu đuối như thường lệ.

1551 sững người một chút.

Tô Hòa: [Không hổ là cấp S, để cho giống thật, tôi còn bảo bọn bắt cóc tiêm cho mình liều thuốc mê y hệt hắn.]

Thế nhưng đáng tiếc, Cố Trầm Chu vẫn không tin cậu ta là người vô tội bị vạ lây.

1551 lúc này mới hiểu ra, thật ra cậu rất thông minh, chỉ cần gợi ý nhẹ là thông suốt ngay.

Thì ra vụ bắt cóc này, ký chủ cũng có tham gia, hơn nữa còn là muốn lợi dụng việc này để giành lấy thiện cảm của nam chính. Ai mới có bản lĩnh lớn đến mức lên kế hoạch một vụ bắt cóc như vậy?


Phải biết rằng, dù nam chính lúc nhỏ thường xuyên gặp chuyện như thế, nhưng từ sau khi trưởng thành và tự mình tiếp quản công ty, thì đây là lần đầu tiên xảy ra.

Một cái tên lập tức hiện lên rõ ràng trong đầu cậu, Chu Tần! Kẻ thù lớn nhất của nam chính trong cốt truyện!

Thì ra hôm qua chỉ là đang diễn, ký chủ vốn không thật sự thích Chu Tần.

Tô Hòa hoàn toàn không biết những lời cậu ta nói với hệ thống, Cố Trầm Châu cũng đều nghe thấy cả.

Trong lòng người đàn ông sát ý với cậu ta lại tăng thêm một phần.

Mà 1551 đột nhiên im lặng ở trong mắt hắn lại giống như đang ngầm đồng ý với hành đồng của cậu ta, điều này càng khiến Cố Trầm Chu vốn đang có thiện cảm mong manh lại càng tụt xuống âm vô cùng. 

Đúng là không khác gì nhau.Cũng đúng, hệ thống sao có thể không đứng về phía ký chủ chứ?

Khóe môi Cố Trầm Chu khẽ nhếch lên, hiện ra một đường cong mang theo ý cười giễu cợt, không biết là nhắm vào ai.

Ước chừng năm sáu phút sau, 1551 cuối cùng cũng từ cơn chấn động lấy lại tinh thần, vừa định mở miệng thì lại bị một tia sáng nhỏ mà chói mắt cắt ngang. Cậu lập tức hồi hộp đến nín thở.

Có người đến mở cửa!

Cố Trầm Châu không hề do dự, giữ hơi thở ở mức nhẹ nhất. Đến khi khe cửa vừa hé rộng, hắn lập tức như tia chớp, bàn tay như sắt thép chộp lấy cổ tay đối phương, bẻ ngược về sau.

"Rắc!" một tiếng vang lên, người đó còn chưa kịp kêu đã bị bóp trật khớp cổ.

Cố Trầm Chu khống chế hắn ta, cánh tay siết chặt.

Gương mặt kẻ đó bị bóp đến tím tái, không dám phát ra tiếng động nào. Hắn ta biết, chỉ cần mình hé ra nửa lời, lập tức sẽ mất mạng.

Tên bắt cóc trong lòng vô cùng kinh hãi, lăn lộn giang hồ bao năm, đây là lần đầu tiên hắn có cảm giác sợ hãi đến vậy!

Chết chắc ở đây rồi!

Nếu chỉ dựa vào đánh tay đôi, bọn chúng hoàn toàn không phải là đối thủ của Cố Trầm Chu.

Cố Trầm Chu đã từng bỏ ra một số tiền lớn để mời rất nhiều thầy dạy võ, toàn là những nhà vô địch tán thủ đẳng cấp thế giới hoặc chuyên gia khống chế đối phương. Những người này không chỉ cần tiền là có thể mời được, mà còn phải dựa vào quan hệ và các nguồn lực cá nhân của hắn.


Tất cả những kỹ năng này hắn vốn đã nắm trong lòng bàn tay, lại thêm việc rèn luyện trong nhiều năm. Trình độ sớm đã vượt xa mấy kẻ chỉ biết luyện võ thông thường.

1551 sững sờ nhìn cơ bắp săn chắc tràn đầy sức mạnh lộ ra dưới tay áo được xắn lên của nam chính, đôi tai mèo của cậu chẳng biết từ khi nào đã cụp xuống như cánh máy bay.

Nam chính mà đấm một phát xuống, e là cho dù là hệ thống thì cũng bị đánh nát mất thôi.

Thế nhưng cậu lại không kiềm được mà mắt sáng rỡ, thốt lên một câu đầy ngưỡng mộ: "Lợi hại thật đấy."

Rắc.

Lại một âm thanh của xương khớp lệch vị trí vang lên.

Cố Trầm Chu không cẩn thận dùng sức hơi quá, bẻ trật khớp luôn cả cánh tay còn lại của tên bắt cóc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play