Triệu Vân Sơ bắt gặp ánh mắt oán độc của Bạch Nhược, khóe miệng khẽ nhếch lên.
Người phụ nữ Bạch Nhược này không thể giữ lại được nữa, cô phải nghĩ cách đuổi cô ta ra khỏi quân đội thôi. Nếu không đuổi được, vậy thì tự tay giải quyết, chỉ có người chết mới là đáng tin nhất.
Bạch Nhược tức giận đến mức vết thương trên cánh tay cũng đau hơn. Nghĩ đến vết thương, cô ta lập tức tiến lên một bước.
“Hình phạt của bác tôi đồng ý nhận. Nhưng tôi muốn tố cáo Lạc Bắc Thành, bởi vì anh ta đã ra tay với tôi. Cánh tay tôi bị anh ta bẻ gãy rồi, chuyện này bác tính sao?”
Lúc này Tôn Nghị Phong mới để ý thấy cánh tay Bạch Nhược bị thương. Ông ta nhìn sang Lạc Bắc Thành, thật sự không biết nên nói gì. Cậu nhóc này ra tay thật là tàn nhẫn, bây giờ Bạch Nhược giống như con chó điên muốn cắn người vậy.
Lạc Bắc Thành lạnh lùng nói: “Bạch Nhược! Tại sao tôi lại ra tay với cô? Chẳng lẽ trong lòng cô không biết sao? Còn có mọi người ở đây, lúc đó tình huống như thế nào chẳng lẽ mọi người không biết sao? Thủ trưởng đang được cấp cứu bên trong, nếu để Bạch Nhược xông vào quấy rầy việc cấp cứu. Gây ra hậu quả cấp cứu thất bại, trách nhiệm này ai gánh vác?”
“Lạc quân đoàn trưởng nói đúng, Bạch bác sĩ nên bị trừng phạt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT