Tôn Nghị Phong gật đầu: “Căn bệnh này của bác đã nhiều năm rồi. Bác đã đến rất nhiều bệnh viện lớn, cũng được rất nhiều bác sĩ khám rồi. Kết luận của họ cũng giống như cháu, trong đầu bác có một cục máu đông. Nhưng họ không có cách nào tốt hơn nên mới kéo dài đến tận bây giờ. Cô nhóc à! Không ngờ cháu lại có thể chữa khỏi bệnh cho bác. Bây giờ bác rất mừng vì Lạc Bắc Thành đã đưa cháu từ cái vùng quê hẻo lánh đó đến quân đội.”
Tôn Nghị Phong đúng là cáo già, biết là bệnh tình của mình có thể được chữa khỏi, nên bắt đầu nịnh nọt cô rồi.
Triệu Vân Sơ nghĩ đến Bạch Nhược, quyết định nhân cơ hội này thêm dầu vào lửa.
“Thủ trưởng, cháu còn một điều kiện, nếu cháu thật sự chữa khỏi bệnh cho bác vậy thì bác hãy điều Bạch Nhược đến đơn vị khác, cháu không muốn cô ta tiếp tục ảnh hưởng đến cuộc sống của cháu và Bắc Thành nữa. Bác cũng biết tâm tư của cô ta mà.”
Tôn Nghị Phong thở dài: "Chuyện của cháu bác hiểu. Trước đây Bạch Nhược đã nói với bác rằng mình thích Lạc Bắc Thành, muốn bác tác hợp. Nhưng bác biết tính tình thằng nhóc đó không dễ bảo, nên vẫn luôn không mở lời nói với nó. Điều chuyển Bạch Nhược khỏi quân đội có thành công hay không, chuyện này bác thật sự không dám đảm bảo, bởi vì phía sau Bạch Nhược có thế lực rất mạnh. Nếu họ không đồng ý, cho dù bác có báo cáo lên trên cũng vô dụng.
Tiết lộ cho cháu một tin tức, hiện tại tình hình khá nghiêm trọng. Bên phía thủ đô đã chia thành nhiều phe phái, nhà họ Bạch chiếm một phe. Cuộc đấu tranh rất khốc liệt, con nai cuối cùng thuộc về ai vẫn chưa biết được."
Triệu Vân Sơ suy nghĩ một chút liền hiểu ra, Tôn Nghị Phong đang ám chỉ chuyện gì? Cô suýt nữa thì quên mất thời đại này là thời đại đặc biệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play