Tống quả phu mang thai – chuyện này mấy ngày gần đây hắn mới biết. Nếu không phải đứa nhỏ đã bắt đầu động đậy trong bụng, e rằng cũng chẳng hề hay biết mình đã hoài thai.
Trong thôn có một lão nhân chuyên xem mạch, sờ bụng rồi bảo thận trọng mà nói đã hơn bốn tháng. Tính ra chắc là lúc bị đưa vào am ni cô thì đã mang thai rồi.
Thế nhưng, Tống quả phu chẳng mấy vui mừng. Đứa nhỏ này đến vào lúc không thích hợp, lại chẳng phải là điều hắn mong muốn. Đáng tiếc là thai đã lớn, không thể phá bỏ được nữa. Sinh ra, thân thể lại không cho phép, thế nên đứa nhỏ này e là không giữ được...
Tống lão thái thái khi nghe tin hắn có thai thì mừng rỡ ra mặt. Trong nhà chỉ có một đứa cháu là Tống Bình, nếu có thêm một đứa nữa thì bọn trẻ cũng có bạn. Mấy hôm nay, bà đối xử với hắn cũng dịu dàng hơn phần nào.
“Tiểu Thanh à, mấy hôm nay con đừng ra chẻ củi nữa, lỡ mệt quá ảnh hưởng đến thân thể thì sao.” Tên thật của Tống quả phu là Tào Thanh. Từ sau khi Tống Trường Phú mất, không ai còn gọi cái tên này nữa. Giờ nghe bà bà đột nhiên gọi, hắn có chút không quen.
“Dạ.” – Tống quả phu đáp khẽ, rồi đặt rìu xuống.
Tống lão thái bước sang phòng phía tây, đánh thức đứa con thứ hai vẫn còn đang ngủ nướng: “Trường Thuận! Dậy mau đi chẻ củi!”
Tống Trường Thuận trở mình, lầu bầu: “Ngươi để đại tẩu làm đi.”
Tống lão thái giáng cho hắn một cái bạt tai: “Còn gọi đại tẩu cái gì! Cả hai người đều thành thân rồi, gọi tên hắn!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT