Sáng sớm hôm sau, Lục Dao đánh thức hai đứa trẻ, nói rằng sẽ dẫn chúng về thăm người thân ở thôn Lục gia. Hai đứa nhỏ vẫn chưa biết chuyện trong nhà bị trộm, ăn sáng xong thì vui vẻ đội mũ len, mang bao tay, rồi ngồi lên xe la chuẩn bị xuất phát.
Lục Dao cũng mang theo số vải mới mua hôm qua. Ban đầu tính qua Tết mới về thăm nhà mẹ đẻ, nhưng hiện giờ có thời gian nên tranh thủ đi luôn. Trước khi rời đi, cậu chào Lâm Đại Mãn rồi khóa cổng viện lại cẩn thận. Nếu muốn “bắt cá trong rọ”, thì phải diễn cho tròn vai.
Vừa mới ra khỏi sân, đã gặp Điền nhị tẩu bên cạnh hỏi: “Các ngươi đi đâu vậy?”
“Ta về nhà mẹ đẻ thăm người thân, tối mới về.” — Lục Dao cố ý nói to.
“Đi chậm một chút, đường núi đầy tuyết, không dễ đi đâu.” — “Vâng.”
Trên đường, Lục Dao trong lòng bồn chồn, lo rằng tên trộm hôm nay không xuất hiện. Nếu vậy, sau này ngày nào cũng phải sống trong lo lắng đề phòng. Triệu Bắc Xuyên cũng sốt ruột, giục xe chạy nhanh. Chưa đến nửa canh giờ đã đến thôn Lục gia.
Vừa vào sân, Triệu Bắc Xuyên đã gọi Lục Lâm ra giúp: “Nhị ca, huynh dắt xe la giúp đệ, đệ phải về nhà một chuyến.”— “Hả? Mới tới mà đã về rồi à?”
Lục Dao xuống xe, giữ Lục Lâm lại: “Lúc đi gấp quá chưa dập bếp than, hắn sợ cháy nhà.”
Triệu Tiểu Niên gãi đầu nói: “Lúc thu dọn bàn, ta không thấy lửa cháy dưới đáy nồi mà.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT