Chớp mắt đã đến ngày mùng sáu tháng Chạp, hôm nay là ngày thành hôn của Lục Vân. Hôm qua, Lục Dao đã nói trước với chủ quán ăn, dặn rằng ngày mai sẽ không giao đậu hũ nữa. Dù sao thời tiết đang lạnh, đậu hũ cũng để được lâu, nghỉ một ngày cũng không sao.
Sáng sớm tinh mơ, Lục Dao và Triệu Bắc Xuyên đã lên đường bằng xe la, dẫn theo Tiểu Niên và Tiểu Đậu về thôn Lục gia. Lúc xe đến nơi, trời vẫn chưa sáng hẳn, nhưng nhà Lục gia đã đèn đuốc sáng trưng. Trong phòng, Lục Vân mặc áo bông đỏ mới, tóc búi đơn giản, cài dải lụa đỏ, mặt có trang điểm nhẹ, trông vô cùng rạng rỡ và tươi tắn.
Lục mẫu và Lục phụ cũng hiếm khi mặc quần áo tốt nhất được cất kỹ trong rương ra, lão thái thái tóc bạc được chải gọn gàng, cài một cây trâm bạc rỗng ruột. Cây trâm này là của hồi môn bên nhà mẹ đẻ tặng khi bà thành thân, trải qua bao năm đã bị oxy hoá, mất đi độ sáng bóng.
Vợ chồng Lục Lâm và Lục Miêu đều mặc lại y phục cũ, chỉ có Tiểu Thạch Đầu được mặc một chiếc áo bông mới. So với họ, người nhà họ Triệu trông gọn gàng, tươm tất hơn nhiều. Triệu Bắc Xuyên mặc áo bông màu nâu sẫm, kiểu dáng khác biệt với người thường – cổ áo có viền lông thỏ màu xám, cúc áo tròn, hai bên có túi. Quần bông màu xám đất, chân đi giày vải thô bọc bông.
Triệu Tiểu Niên và Tiểu Đậu đều mặc áo bông màu xanh đá nhạt, tóc Tiểu Niên còn cài hai bông hoa đỏ bằng lụa, trông vừa vui tươi vừa xinh xắn. Cuối cùng là Lục Dao – tóc búi gọn, buộc bằng dây vải đơn giản. Cậu mặc áo bông cùng màu với Triệu Bắc Xuyên, cổ áo lông thỏ ôm sát khuôn mặt, khiến làn da càng thêm trắng trẻo như ngọc, gương mặt tuấn tú khiến người ta không rời mắt nổi.
Chẳng bao lâu, nhà trai đến rước dâu. Nhà họ Vương đánh xe la đến, hai chiếc – một chiếc dành cho phu lang, chiếc kia đón gia đình nhạc phụ.
Lục phụ và Lục mẫu cùng Lục Miêu ngồi lên xe của nhà họ Vương, còn Lục Lâm và Hồ Xuân Dung ôm Tiểu Thạch Đầu ngồi xe nhà họ Triệu. Một tiếng hô vang lên, xe la lộc cộc chạy ra khỏi thôn.
“Lạnh không? Lấy chăn đắp thêm cho Tiểu Thạch Đầu đi.” Lục Dao kéo cái chăn bông phủ lên người Hồ Xuân Dung.
Hồ Xuân Dung cười, “Mau cảm ơn tam thúc đi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT