Nếu đã bắt đầu đóng kịch rồi, thì chỉ có thể... diễn cho tới cùng thôi.
Cố Lăng Vũ nhìn thiếu niên trước mặt, không biết tên là gì, chỉ biết vì không muốn bị dán mác “vô tình”, hắn đành phải cắn răng, giả giọng yểu điệu kêu một tiếng:
“Quan nhân!”
Lữ Khinh Ẩn lập tức nổi hết da gà da vịt.
Ngay cả Cố Lăng Vũ cũng cảm thấy buồn nôn. Nếu người trước mặt là một cô nương, chắc còn dễ làm. Nhưng đối phương là một thiếu niên! Hắn thật sự không biết làm thế nào để bị người ta chán ghét nữa!
Nhưng mà… nhìn phản ứng ghê tởm của đứa nhỏ này vừa rồi, có vẻ như không thích gu mềm yếu?
Cũng đúng thôi — Ma Tôn là thân phận gì chứ? Dù là ở với ai, cũng nhất định là người ở phía trên! Nếu thiếu niên này thật sự từng động tâm với Ma Tôn, thì chắc chắn là thích kiểu bá đạo, cường thế hơn.
Nghĩ đến đây, Cố Lăng Vũ càng thêm hăng hái. Hắn lập tức nhăn mặt e thẹn, vươn tay làm một động tác “hoa lan”, bước tới định kéo vạt áo của Lữ Khinh Ẩn.
“Đừng có chạm vào ta!” – Lữ Khinh Ẩn hoảng hốt lùi lại, vẻ mặt đầy ghê tởm.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play