Lâm Nhạn Nhất vừa mở mắt đã đưa tay sờ lên mặt, chỉ cảm thấy một mảnh ướt át.
Ngay từ khi tiến vào nơi này, nàng liền biết mình bị trúng ảo thuật, rơi vào một cảnh giới hư ảo.
Nhưng dù biết đây là ảo cảnh, không có nghĩa là có thể dễ dàng phá giải nó.
Mỗi người đều có điều mà bản thân không muốn đối mặt, thậm chí là sợ hãi, không có ai ngoại lệ. Khi đối mặt với nỗi sợ sâu thẳm trong lòng, dù là người mạnh mẽ đến đâu cũng sẽ như đứa trẻ bất lực, lộ ra mặt yếu đuối nhất của mình.
Lâm Nhạn Nhất không biết mình đã mất bao nhiêu thời gian để thoát khỏi ảo cảnh này, nhưng cuối cùng nàng vẫn tỉnh lại.
Ở bên cạnh hai người Dịch Thiên Phàm và Thẩm Thần Khê đã đủ lâu, nàng ít nhiều cũng có thể đoán được tâm tư hai người đó. Chỉ cần nhìn qua cảnh trí xung quanh, Lâm Nhạn Nhất liền đoán được nơi nàng đang ở, rất có thể chính là trong “Gương Đào Nguyên”.
Nàng lấy chiếc gương nhỏ mang theo bên người, thoáng sửa sang lại dung mạo bản thân một chút, rồi đẩy cánh cửa gỗ ngăn cách không gian trước mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT