Ngày hôm sau.
Cố Lăng Vũ dậy muộn, khi tỉnh lại thì mặt trời đã lên cao. Nhạn trinh cùng nhóm người chắc chắn không đợi hắn, họ đã rời đi từ sớm, mang theo những Quỷ Mãnh trở về Côn Ngọc Sơn. Tuy nhiên khi hắn ra ngoài, lại không thấy bóng dáng Nhậm Cừ Lương đâu.
“Tiểu ca!” Cố Lăng Vũ gọi tiểu nhị lại hỏi, “Ngươi có thấy vị tiên quân đi cùng ta hôm qua không? Vóc dáng cao, ít nói, lúc nào cũng mặt lạnh?”
Tiểu nhị ngạc nhiên nói: “Ta biết vị tiên quân đó, trong số các tiên quân nhiều như vậy, thì hắn là người nhìn rõ nhất! Hắn có cùng ngươi ở chung sao? Sáng nay khi các tiên quân khác rời đi thì ta không thấy hắn, mà hắn thì dường như còn chưa dậy!”
Nghe vậy, Cố Lăng Vũ nhíu mày: “Ngươi chắc chắn không nhìn nhầm chứ? Sáng nay có nhiều người đi ra như vậy, có thể hắn cũng ở trong đó, ngươi không nhìn thấy sao?”
Tiểu nhị rất chắc chắn: “Ta tuyệt đối không nhầm đâu! Vị tiên quân đó sáng nay ở đây thật sự là không xuống lâu! Nếu là người khác thì ta có thể không nhớ rõ, nhưng người này thật sự rất đặc biệt, nếu hắn xuống lầu, ta nhất định sẽ nhớ rõ!”
Vậy là Nhậm Cừ Lương sáng nay đã rời đi từ rất sớm sao? Hắn rời khách điếm một mình sao? Có phải lại có chuyện gì gấp, cần phải rời đi lúc nửa đêm để xử lý?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play