Hắn thật sự không để ý đến chuyện đó. Mấy hoa văn vảy cá kia màu nhạt, lại thêu trên nền vải trắng, nhìn qua thì không khác biệt là bao. Ít nhất là trong mắt hắn, đều chỉ là áo bào trắng mà thôi.
Bên kia, Lữ Khinh Ẩn vẫn chưa buông tha, tiếp tục oán trách:
“Ngươi không thấy ánh mắt của Lộ trưởng lão khi nhìn quần áo trên người ngươi à? Ngươi thế này chẳng khác nào... làm mất mặt sư tôn ta!”
Cố Lăng Vũ thật sự ngơ ngác. Cậu có biết gì đâu mà nói với anh ta! Làm sao mà biết mặc nhầm đồ lại nghiêm trọng vậy chứ?
Thì ra trong nội bộ Côn Ngọc Sơn, y phục cũng chia ra đủ ba bảy loại, phân cấp rõ ràng. Giờ anh mới hiểu tại sao Nhậm Cừ Lương có thể lần ra được tung tích anh ở Cao Loan trấn—thì ra là... lần theo dấu vết chiếc áo mà đến!
Nếu hoa văn kiểu này là y phục chỉ dành riêng cho Nhậm Cừ Lương mặc, vậy thì về sau chiếc áo này anh nên sớm trả lại cho hắn thì hơn.
Tạm thời không muốn tiếp tục dây dưa với Lữ Khinh Ẩn vì một bộ quần áo, Cố Lăng Vũ quyết định đổi chủ đề:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play